Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Nhân duyên do Trời định

Tại huyện Hoằng Nông thời Đường có một viên quan họ Lý, có một người con gái đã đến tuổi lấy chồng, muốn gả cho Lư Sinh. Lư Sinh có dung mạo uy nghiêm, râu để dài, phong lưu phóng khoáng. Cả gia đình Lý thị đều nói: “Thật đúng là một chàng rể tốt”.
Con người tại nhân thế, vạn sự xảy ra đều có nhân duyên. (Fotolia)
Con người tại nhân thế, vạn sự xảy ra đều có nhân duyên. (Fotolia)
Sau đó chọn được một ngày tốt để kén rể. Đương thời có một bà đồng cốt, chuyên nói về những chuyện trong tương lai, những điều bà nói ra đều rất ứng nghiệm. Bởi vì bà ta có quan hệ rất thân với Lý gia, trong lễ thành hôn của gia đình, bà ta cũng tới góp vui. Lý phu nhân thường ngày rất tin lời bà ta, bèn hỏi: “Bà xem giúp tôi con rể Lư lang, quan chức bổng lộc dày mỏng ra sao?” Bà đồng hỏi: “Lư lang có phải là người có bộ râu dài?” Lý phu nhân nói: “Chính xác”. Bà đồng nói: “Nếu là người này, có lẽ không phải là con rể của phu nhân. Con rể của phu nhân có dung mạo không giống như vậy”. Lý phu nhân hỏi: “Vậy dung mạo con rể tôi như thế nào?” Bà đồng đáp: “Đó là một người có ngoại hình bình thường, khuôn mặt trắng trẻo, trên mặt không có chút râu nào”. Lý phu nhân cảm thấy mười phần kinh ngạc nói: “Theo lời bà nói, thế thì con gái tôi hôm nay không gả đi được rồi!” Bà đồng nói: “Sao lại không gả đi được? Đêm nay chắc chắn là được gả đi!” Lý phu nhân nói: “Bà ăn nói thật hàm hồ, nếu như hôm nay được gả đi, lẽ nào không phải là Lư lang?” Bà đồng nói: “Ngay cả tôi cũng không biết là vì sao nữa kìa”. Lời nói vừa dứt, thì nghe thấy bên ngoài trống nhạc vang trời, Lư Sinh đã mang sính lễ tới, đang qùy bái ở ngoài sảnh đường. Lý phu nhân kéo tay bà đồng đi ra khe cửa phía sau sảnh đường, chỉ vào Lư Sinh mà nói: “Bà xem sính lễ kìa, đêm nay chúng sẽ thành hôn, làm sao mà nó không phải là con rể của tôi chứ? Thật nực cười! Thật quá nực cười!” Đám người hầu kẻ hạ nhìn thấy Lý phu nhân cười nhạo bà đồng cốt, cũng hùa theo mà nói: “Lão bà bà này quen nói khoác rồi, lần này không chuẩn rồi bà ơi”! Bà đồng chỉ lặng thinh, một câu cũng không nói.
Chẳng mấy chốc, bạn bè thân hữu đều đã tới đầy đủ để tham dự lễ thành hôn của hai người. Lư Sinh cùng hai người tùy tùng, sau khi hành lễ tại sảnh đường xong, liền đi vào phòng tân nương. Lư Sinh tiến tới gần Lý tiểu thư rồi hạ tấm vải che đầu của nàng xuống, bỗng anh ta giật mình thất kinh, toàn thân ớn lạnh, kêu lên “Trời ơi!” rồi chạy thục mạng ra ngoài. Bạn bè thân hữu hỏi anh ta điều gì anh ta cũng không nói, chạy thẳng ra khỏi cửa, lên ngựa, quất hai roi phi như bay đi mất. Trong số những người bạn có vài người cố gắng đuổi theo anh ta để hỏi rõ sự tình, Lư Sinh chẳng nói rõ duyên cớ, chỉ xua tay nói: “Không thành được! Không thành được đâu!”. Không có cách nào khác, mấy người bạn đành quay về kể lại sự tình cho mọi người nghe.
Lý quan huyện sau khi nghe tin, tức đến nỗi phồng má trợn mắt, hét lên: “Sự tình sao lại thành ra thế này! Sao lại thành ra thế này hả?!”: con gái ta dung mạo như hoa, tại sao lại có thể như thế chứ? Quyết phải gọi mọi người tới xem cho minh bạch! Bèn mời bằng hữu thân thích vào phòng trong, gọi con gái ra bái kiến. Lý quan huyện chỉ vào con gái nói: “Mọi người xem xem, tiểu nữ nhà ta có xứng với Lư lang không, con gái ta có phải xấu xí gì đâu đúng không? Hôm nay Lư lang vừa gặp đã chạy mất, nếu như không cho mọi người chứng kiến, mọi người có khi sẽ nghĩ rằng con ta là quái vật mất!” Mọi người ngầng đầu lên xem, con gái Lý quan huyện quả nhiên có phong thái yểu điệu thướt tha, tuyệt sắc vô song. Bạn bè thân hữu bàn tán xôn xao: “Đúng là Lư lang vô phúc”, “Lư Lang không có duyên phận”, “Ban ngày mà mắc sai lầm, gặp phải thần sát” v.v… bàn tán không ngừng. Lý quan huyện tức giận đùng đùng nói rằng: “Nghĩ tới Lư lang bây giờ cũng không giải quyết được gì nữa rồi, trong các vị quan khách ở đây có ai tình nguyện làm rể nhà ta, đêm nay có thể thành hôn luôn, thân bằng cố hữu tại đây có thể làm chứng, đều là người mai mối”. Có một người trong đám quan khách bước ra, tiến tới trước, thong thả điềm tĩnh nói: “Tiểu tử bất tài, xin nguyện được làm rể”. Mọi người nhìn kỹ, chàng trai này họ Trịnh, đã từng được phong làm quan, mặt trắng như phủ phấn, môi đỏ, hàm không có một sợi râu nào, nhìn rất anh tuấn. Mọi người vỗ tay đồng thanh nói: “Nếu là tiểu lang tử này, thì mới thật là Tài Lang, hai người tuổi tác diện mạo tương đồng, môn đăng hộ đối”. Lúc đó liền cử hai vị cao tuổi ra làm mai mối, chọn một người thiếu niên làm phù rể, mời tiểu thư ra làm lễ giao bái, đưa vào động phòng.
Bởi vì bà đồng sớm đã có dự ngôn trước, lúc này cả nhà Lý phu nhân đều đã tin cả, không còn dám cười nhạo bà nữa. Sau khi thành hôn, Trịnh sinh gặp Lư sinh, hai người họ vốn có quan hệ rất tốt, Trịnh sinh mới hỏi: “Đêm hôm ấy tại sao lại như thế?” Lư sinh nói: “Tiểu đệ vén tấm vải che đầu ra, nhìn thấy cô gái ấy có hai mắt đỏ ngầu, to như đọi đèn, răng mọc dài, lòi ra hai bên miệng, đâu có phải hình người đâu. So với bức họa ở bích điện thì khác hẳn, đệ sợ đến vỡ cả mật, không chạy thì còn làm gì được nữa đây?” Trịnh sinh cười nói: “Cô gái ấy đã được gả cho ta rồi”. Lư sinh nói: “Huynh không sợ sao?” Trịnh sinh nói: “Mời đệ tới nhà huynh, ta sẽ mời cô ấy ra cho đệ gặp”. Lư sinh theo Trịnh sinh về nhà, Lý tiểu thư trang điểm cẩn thận rồi ra đón tiếp, dung mạo xinh đẹp tự nhiên, hoàn toàn không giống với hôm trước Lư sinh thấy trong phòng, cảm thấy tiếc nuối vô cùng. Sau đó được nghe kể về dự ngôn của bà đồng cốt, anh đã hiểu được nhân duyên quả thực đều đã có định số, liền thở dài. Thật đúng là:
“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng”.
Theo vietdaikynguyen

Cao nhân dự đoán thời điểm sụp đổ của chính quyền Đảng CS Trung Quốc

Trong lịch sử có rất nhiều lời dự ngôn sau này đã thành hiện thực. Hiện nay, rất nhiều lời dự ngôn về tình trạng hỗn loạn của chính quyền Trung Quốc cũng như việc kết cục đảng cộng sản TQ (ĐCSTQ) giải thể đang dần trở thành hiện thật.
Có một dự ngôn 4 chữ của một cao nhân trong dân gian về số mệnh của ĐCSTQ, trong đó 3 chữ đã thành hiện thực, chữ còn lại hiện đang sắp thành. Còn có một cao nhân trong dân gian khác căn cứ vào phồn thể của 3 chữ “cộng sản đảng” dự đoán được thời gian kết thúc của ĐCSTQ. Dưới đây là tập hợp những dự ngôn có liên quan.
1. Dự ngôn thời gian kết thúc cuộc xâm lược của Nhật Bản
Năm 1931, sau khi Nhật Bản xâm lược, tại Đông Bắc thành lập một khu gọi là “Mãn Châu Quốc”, lúc đó có một viên quan cao cấp Nhật Bản, ở Thẩm Dương hỏi chuyện một ông già người Trung Quốc.
Viên quan Nhật Bản: Ông xem xem Nhật Bản có thể chiếm được Trung Quốc không?
Ông già: SƠN bất đảo – núi không đổ (Tôn Trung Sơn), THẠCH bất phủ – đá không mòn (Tưởng Giới Thạch), Nhật Bản khó mà chiếm lâu được.
Viên quan Nhật Bản: có thể chiếm được bao lâu?
Ông già: Mãn Châu Quốc, Mãn thuật số (chữ “Mãn” viết theo kiểu chính thể (Phồn thể) có 14 nét, nên: 14 năm, kết thúc vào năm 1945)
2. Dự ngôn về thời gian kết thúc của ĐCSTQ
Có một cao nhân trong dân gian tiết lộ rằng, từ văn hóa truyền thống có thể biết được thời gian kết thúc của ĐCSTQ, nhưng nhất định phải dùng kiểu chữ phồn thể của chữ “cộng sản đảng” mà đoán:
Cộng (共): gồm 2 chữ 廿 (20) và 八 (8), tức là 28 năm, là thời đại cộng sản của Mao, là thời đại “vạn lí hương” của người nghèo (chỉ việc trung cộng ca ngợi người nghèo, đề cao giai cấp bần nông).
Sản (產): mười tám năm (6(六)+7(七)+5(五)), là thời chụp giật của Đặng, xem trọng tiền bạc, thời đại mà “tiền có thể sai khiến cả ma quỷ”.
Đảng (黨): hai mươi năm, là thời đen tối của Giang, dùng quyền lực và tiền bạc trấn áp, lừa dối nhân dân nghèo khổ.
Phải chăng cao nhân dân gian đã tiết lộ, ĐCSTQ sẽ kết thúc sau 66 năm: kết thúc trong thời gian từ 1949 đến 2015 
3. Dự ngôn về số mệnh ĐCSTQ “Giang Hồ Tập Ngũ”
Trong một bài viết của báo <Đại Kỷ Nguyên> (theepochtimes.com), có một người tình báo tên Lý Hưng (tên tạm) tiết lộ, những năm 80 thế kỷ trước, thời ông công tác tại Nhã An, Tứ Xuyên, có một cao nhân trong dân gian từng nói với ông một câu: sau thời Đặng, số mệnh ĐCSTQ sẽ tới trong 4 chữ “Giang Hồ Tập Ngũ” này.
Lý Hưng cho biết, thời đó, vị cao nhân này không lưu lại chữ viết, 4 chữ này có thể là:
“江湖习五” (Giang Hồ Tập Ngũ),
“江胡习武” (Giang Hồ Tập Vũ),
“江胡习无” (Giang Hồ Tập Vô)
hay là “江胡习伍” (Giang Hồ Tập Ngũ)
(âm đọc giống nhau nhưng chữ viết và nghĩa hoàn toàn khác nhau) cũng không biết được.
Năm đó, ông cũng không quá xem trọng chuyện này, nhưng 30 năm qua đi rồi, nhìn thấy Tập Cận Bình đăng lên vị trí cao nhất, ông mới không khỏi thán phục khả năng toán số thần kỳ của vị cao nhân này.
Từ lịch sử ĐCSTQ sau năm 80 có thể thấy, 4 chữ vị cao nhân đó nói năm nào, 3 chữ trước đã thành sự thật, chính là “Giang, Hồ, Tập”, không thể nghi ngờ được. Từ thời những năm 80 thế kỷ trước đến nay, Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình lần lượt đăng quang, nắm giữ đỉnh cao quyền lực trong ĐCSTQ.
Có phân tích cho rằng, chiểu theo cách nói của ĐCSTQ, Tập Cận Bình hiện nay là người tiếp nối thứ năm, nhưng hiện nay ĐCSTQ khí mệnh đã tận, sau Giang, Hồ, Tập mà nói thì không có kẻ thứ sáu. Vậy chữ thứ tư trong 4 chữ của cao nhân trong dân gian đó nói thì chính là chữ “vô” (无) (“vô” có nghĩa là không, chỉ sự kết thúc).
“Tàng thạch tự” ở Quý Châu cảnh báo “Trời diệt Trung cộng”
Vào tháng 6 năm 2002, một “tàng tự thạch” (tảng đá mang chữ) đã được phát hiện tại tỉnh Quý Châu, Trung Quốc; trên tảng cự thạch có 6 chữ Trung Quốc, khắc nổi trên mặt đá, “Trung Quốc Cộng sản Đảng vong” (nghĩa là “Đảng Cộng sản Trung Quốc diệt vong”).
Theo các nhà địa chất học nổi tiếng của Trung Quốc khảo sát thực địa, thì những chữ trên “Tàng tự thạch” đã có từ cách đây khoảng 270 triệu năm, kiểu chữ thậm chí còn được sắp xếp theo thứ tự, không có dấu vết đục đẽo của con người. “Tàng tự thạch” ở Quý Châu được gọi là kỳ quan địa chất làm kinh ngạc cả thế giới.
Thế là hơn 100 kênh truyền thông trong nước, bao gồm cả Tân Hoa Xã, CCTV, đều có chuyên đề đưa tin về sự kiện này. Trên mạng cũng có thể sưu tầm những tấm hình có liên quan.Tất nhiên, họ đều không dám báo cáo về chữ cuối cùng (“vong”) chỉ còn lại chữ (Trung Quốc Cộng Sản Đảng)
“Tàng Tự Thạch” phát hiện tại làng Chưởng Bố, Huyện Bình Đường, Tỉnh Quý Châu, dự báo ĐCSTQ đang trên bờ diệt vong, cảnh báo người Trung Quốc thoái đảng CS tà ác để bảo toàn tính mạng.

Ảnh: Tảng đá mang dòng chữ "Trung Quốc cộng sản đảng vong" in trên vé vào cửa công viên quốc gia tại Quý Châu.
Ảnh: Tảng đá mang dòng chữ “Trung Quốc cộng sản đảng vong” in trên vé vào cửa công viên quốc gia tại Quý Châu.
Lúc trời diệt Trung cộng, thiên tai xảy ra khắp nơi
Sau khi ĐCSTQ cướp chính quyền, dựa vào bạo lực, lừa dối và hoang ngôn, duy trì thống trị đẫm máu. Từ khi ĐCSTQ nắm chính quyền, giết địa chủ, phú nông, giết nhà tư bản, giết Phật giáo, Đạo giáo và các nhân sĩ tôn giáo; gây ra nạn đói khủng khiếp năm 1960, Cách mạng Văn hóa, giết hại sinh viên năm 89, năm 99 giết hại những học viên Pháp Luân Công tu luyện “Chân Thiện Nhẫn”, hơn nữa còn bán nội tạng khi họ còn sống, phạm phải tội lớn tày trời của toàn nhân loại; thời hòa bình gây nên cái chết bất bình thường cho hơn 80 triệu đồng bào.
ĐCSTQ chống trời, chống đất, chống thần linh, hoàn toàn hủy diệt nền văn minh rực rỡ huy hoàng 5000 năm của dân tộc Trung Hoa. Ngày nay, Trung Quốc Đại lục dưới sự thống trị của ĐCSTQ, dường như không quan chức nào là không tham nhũng, đạo đức xã hội suy bại, khiêu dâm khắp nơi, tình hình chính trị bất an, khủng hoảng kinh tế thường xuyên, thiên tai nhân họa không ngừng, dân oán thấu trời xanh.
Có một cao nhân dự báo tình hình loạn lạc thời mạt pháp như sau:
8 phân đến rồi thời mạt giáo, cáo chồn phụ thể loạn bát nháo Trung Nguyên
Quan lớn, quan nhỏ đều là tham quan, hổ sói côn đồ khắp trên đường
Mại dâm khắp nơi, cướp nổi dậy, áp đảo bách tính oán tận trời
Quan giết quan và trộm giết trộm, Trung Nguyên chỉ còn người vô năng (tham quan là kẻ trộm công khai)
Đến lúc đó: đèn (dầu) chụp đầu xuống (đèn điện), nói chuyện cách hàng vạn dặm (chỉ cái điện thoại)
Người cao như bầu rượu (người trong ti vi), ngựa to như thỏ lớn (ngựa trên màn hình vi tính)
Làn sóng lớn thoái đảng đang tăng lên dữ dội
Cuối năm 2004, một loạt bài xã luận của <Đại Kỷ Nguyên> về <Cửu bình đảng cộng sản> được đưa ra, chỉ rõ sâu sắc tính chất tà ác và tội ác lịch sử của ĐCSTQ. <Cửu Bình> đã dẫn đến làn sóng “tam thoái” mạnh mẽ của nhân dân Trung Quốc, cho đến nay, đã có trên 170 triệu người thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội. Họ đã chọn chính nghĩa và lương tri, cũng chọn lựa tương lai tốt đẹp cho chính mình.
ĐCSTQ đang trên bờ vực sụp đổ. <Cửu Bình> đang dần thay đổi chính quyền tàn bạo nhất lịch sử, ĐCSTQ đã đặt xã hội Trung Quốc vào vận mệnh bị tiêu hủy, <Cửu Bình>chỉ ra con đường thay đổi bước ngoặc của thời đại.
Chính xác như <Cửu Bình cộng sản đảng> đã nói: “Thống trị của ĐCSTQ là thời kỳ đen tối nhất, cũng là vô lý nhất của lịch sử Trung Quốc, lại thêm sự phát động cuộc đàn áp tà ác nhất của GIang Trạch Dân lên “Chân, Thiện, Nhẫn”. Hành động này như đóng cây đinh cuối cùng vào quan tài của ĐCSTQ”. “Giờ đây chính quyền cộng sản đang giẫy chết đã tiến đến bờ diệt vong, sự sụp đổ của nó đã đến ngày rồi”.
Trách nhiệm biên tập: Tiếu Sanh
Theo báo Đại Kỷ Nguyên