Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Những tiến triển trong việc ủng hộ chấm dứt nạn mổ cướp nội tạng học viên Pháp Luân Công

Falun Gong practitioners hold a banner in reference to organ harvesting of practitioners that is still happening today inside China. (Edward Dai/Epoch Times)
Bài viết này trình bày nhận xét của Luật sư Nhân quyền David Matas tại một diễn đàn công cộng thuộc trường Đại học Miền Nam Australia, thành phố Adelaide, nước Úc vào ngày 28 tháng 6 năm 2015
Tôi muốn tập trung vào 7 tình huống tiến triển mới nhất: các đạo luật mới ở Ý và Đài Loan, một nghiên cứu về dự luật mới tại miền nam Australia, một hội nghị sắp tới ở Trung Quốc, học viên Pháp Luân Công bị cưỡng ép xét nghiệm máu mặc dù họ không thuộc đối tượng bị giam giữ, một nghiên cứu đã được Tổ chức Y tế Thế giới chính thức công nhận, và gần đây nhất là một nghiên cứu của Hội đồng Liên minh Châu Âu.
  1. Nước Ý
Vào ngày 4 tháng 3 năm 2015, Thượng viện Ý đã thông qua một dự luật quy định rằng bất kỳ cá nhân nào giao dịch, buôn bán hay buôn lậu trái phép nội tạng của người đang sống sẽ phải bị phạt tù từ 3 đến 12 năm, và phải bị phạt số tiền rất lớn khoảng từ 50.000 đến 300.000 euro. Dự luật này đưa ra một hình phạt cho những ai công khai khuyến khích hoặc quảng cáo du lịch ghép tạng hoặc buôn bán các cơ quan nội tạng. Các bác sĩ khuyến khích hoặc hỗ trợ bệnh nhân đi du lịch để có được một cơ quan nội tạng bất hợp pháp sẽ phải đối mặt với việc bị sa thải vì đã vi phạm y đức.
Dự luật này đã được thúc đẩy bởi các bằng chứng cho thấy việc lạm dụng cấy ghép nội tạng đã xảy ra ở Trung Quốc. Trích dẫn lời phát biểu của Thượng nghị sĩ Maurizio Romani khi trả lời cho câu hỏi: “Nguồn nội tạng được lấy từ đâu khi Trung Quốc có đến 10.000 ca cấy ghép mỗi năm?”: “Câu trả lời khiến chúng ta kinh ngạc…Đặc biệt là các học viên của môn tu luyện tinh thần Pháp Luân Công. Họ bị giết để lấy nội tạng. Tôi dùng cụm từ ăn thịt đồng loại để diễn tả sự việc này. Tại Ý, chúng ta không thể ngăn chặn những hành vi vi phạm này…Nhưng chúng ta có trách nhiệm phải nỗ lực để không trờ thành tòng phạm với nhà cầm quyền Trung Quốc trong việc thu hoạch nội tạng này”.
Quảng cáo
Thượng nghị sĩ Ivana Simeoni cho biết: “Có những tài liệu đã xua tan mọi nghi ngờ [về nguồn cung ứng nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công] …Chỉ cần nghĩ đến việc cơ thể con người đã trở thành một mặt hàng phổ biến đã khiến tôi phải rùng mình”.
“Đặc biệt là các học viên của môn tu luyện tinh thần Pháp Luân Công. Họ bị giết để lấy nội tạng”
– Thượng nghị sĩ Ý Maurizio Romani phát biểu.
Dự luật đã được Hạ Nghị Viện biểu quyết để nó trở thành luật. Dự kiến sẽ được Hạ Nghị Viện thông qua vào mùa thu này.
  1. Đài Loan
Vào ngày 12 tháng 6 năm 2015, dưa theo một báo cáo của Taipei Times, Lập Pháp Viện (cơ quan lập pháp Đài Loan) đã sửa đổi Pháp lệnh về Ghép tạng Người để ngăn cấm việc sử dụng các nội tạng từ các tử tù, cũng như mua bán và môi giới nội tạng. Pháp lệnh cũng cấm hẳn việc du lịch ghép tạng. Ngoài ra, bất kỳ bác sĩ nào có liên quan đến việc cấy ghép nội tạng bất hợp pháp đều có thể bị tịch thu giấy phép hành nghề của họ.
Pháp lệnh cũng quy định thêm rằng những bệnh nhân được phép cấy ghép nội tạng ở nước ngoài phải cung cấp bằng chứng pháp lý về nguồn gốc của các nội tạng thì mới có đủ điều kiện để nhà nước tài trợ y tế sau khi bệnh nhân quay trở về nước khám chữa bệnh tại Đài Loan. Vì vậy, pháp lệnh này cấm người dân Đài Loan không được cấy ghép nội tạng khi chưa rõ nguồn gốc.
Yu Mei-nu – một nhà lập pháp thuộc Đảng Dân chủ Tiến bộ nói rằng rất nhiều người Đài Loan đến Trung Quốc để cấy ghép nội tạng bất hợp pháp. Bà nói thêm rằng chính quyền Trung Quốc đã rất tích cực tham gia vào việc buôn bán nội tạng, mà nguồn nội tạng này phụ thuộc rất nhiều vào việc mổ cướp nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công. Bà nói tiếp: “Hy vọng thông qua việc sửa đổi pháp lệnh này, chúng ta sẽ ngăn chặn có hiệu quả hơn đối với tình trạng mua bán và buôn lậu nội tạng… Đó là lý do tại sao pháp lệnh này đã được sửa đổi để yêu cầu những người đã cấy ghép nội tạng ở nước ngoài phải cung cấp thông tin cho các bệnh viện trong nước, nơi mà họ sẽ được điều trị sau khi trở về từ ca phẫu thuật và cho biết vị bác sĩ nào đã tiến hành ca phẫu thuật…Sau đó, các bệnh viện trong nước phải báo cáo lại các trường hợp mà họ đã xử lý”.
Theresa Chu – phát ngôn viên của Bộ phận Pháp lý Nhân Quyền Pháp Luân Công (Falun Gong Human Rights Legal Team), cho biết tác dụng của pháp lệnh này nhằm mục đích ngăn cấm người dân từ Đài Loan sang Trung Quốc để cấy ghép nội tạng, dựa theo báo cáo từ Minghui.org. Hsu Shao-ping – nhà lập pháp của Quốc Dân Đảng nhận xét rằng: “Theo Luật Hình sự Quốc tế, những kẻ thu hoạch nội tạng từ người đang sống và đem đi bán để kiếm lợi nhuận thì đang phạm vào tội ác chống lại nhân loại”.
Tien Chiu-chin – một nhà lập pháp thuộc Đảng Dân chủ Tiến bộ ở Đài Loan và là người tán thành Pháp lệnh cho biết: “Pháp lệnh đã cấm triệt để việc buôn lậu nội tạng, mua bán, du lịch ghép tạng thông qua những mức hình phạt được quy định cụ thể. Nó cũng cấm việc sử dụng các nội tạng từ các tử tù. Quy định của Đài Loan về cấy ghép nội tạng đã đạt tiêu chuẩn quốc tế”.
Các học viên Pháp Luân Công diễn lại cảnh mổ cướp nội tạng người đem bán, minh họa thực hiện tại Đài Bắc ngày 20 tháng 7 năm 2014.(Mandy Cheng/AFP/Getty Images)
Các học viên Pháp Luân Công diễn lại cảnh mổ cướp nội tạng người đem bán, minh họa thực hiện tại Đài Bắc ngày 20 tháng 7 năm 2014.(Mandy Cheng/AFP/Getty Images)
  1. Nam Úc
Nghị viện của bang Nam Úc đã thành lập một Uỷ ban Hỗn hợp để nghiên cứu về Đạo luật Cấy ghép và Phẫu thuật có từ năm 1983 nhằm xác định xem liệu đạo luật này có cần phải sửa đổi để đối phó với nạn buôn bán nội tạng con người hay không. Các văn bản soạn thảo cần phải được đệ trình chậm nhất là ngày 17 tháng 7 năm 2015.
Ông David Shoebridge – thành viên Nghị viện New South Wales đề nghị Nghị viện cần phải đưa ra những quy định để cấm bất kỳ người nào, (a) tham gia vào kinh doanh thương mại cấy ghép, (b) lấy các mô từ cơ thể của người khác, dù sống hay đã chết, mà không có sự đồng ý, (c) đồng ý cho việc sử dụng các mô lấy ra từ cơ thể của người khác, dù sống hay đã chết, với mục đích ghép nó cho bệnh nhân nếu các mô đã được gỡ bỏ mà không có sự đồng ý, và sự nhận biết từ bệnh nhân hoặc hành động liều lĩnh dù chưa có được sự ưng thuận.
Dự luật yêu cầu các nhân viên y tế và y tá – những người cung cấp dịch vụ cho một bệnh nhân phải có căn cứ hợp lý để nghi ngờ mô đã được cấy ghép cho bệnh nhân, báo cáo với các cơ quan thích hợp, (a) tên của bệnh nhân, (b) thời gian và địa điểm mà các bác sĩ hay y tá cung cấp dịch vụ cho các bệnh nhân, và (c) các căn cứ để nghi ngờ rằng mô đã được cấy ghép vào bệnh nhân.
Bất kỳ bệnh nhân nào đồng thuận để cấy ghép bất kỳ mô nào phải báo cho cơ quan thích hợp về thời gian, địa điểm và tính chất của việc điều trị liên quan đến các mô mà được cấy ghép cho bệnh nhân..
Dự luật này có hiệu lực xuyên biên giới. Luật này được áp dụng đối với người thực hiện các hành vi bị cấm hoặc người mà mô của họ bị lấy, thường trú tại New South Wales, kể cả trường hợp các hành vi chính xảy ra bên ngoài New South Wales. Tôi đề nghị rằng Nghị viện Nam Úc nên ban hành luật dựa theo mô hình đã được đề xuất này.
“Chỉ cần nghĩ đến việc cơ thể con người đã trở thành một mặt hàng phổ biến đã khiến tôi phải rùng mình”
– Thượng nghị sĩ nước Ý Ivana Simeoni phát biểu.
  1. Hội nghị cấy ghép Trung Quốc
Sự tẩy chay là một hình thức nhằm làm thay đổi tình trạng cấy ghép nội tạng ở Trung Quốc. Bài báo của Diễn Đàn Y Khoa Trung Quốc báo cáo về việc 35 người Trung Quốc vì lý do đạo đức đã không được phép tham dự Hội nghị Cấy ghép Thế giới tổ chức tại San Francisco vào tháng 7 năm 2014. Nó cũng đề cập đến việc hội nghị cấy ghép gần đây nhất ở Hàng Châu, “nhiều chuyên gia cấy ghép nước ngoài đã không đến dự”. Trước đó một năm, vào tháng 10 năm 2013, Hội nghị cấy ghép Trung Quốc, cũng được tổ chức ở Hàng Châu, đã có một số lượng rất lớn các chuyên gia nước ngoài tham dự.
Ngày 20 tháng 10 năm 2014, Tổ chức phi Chính phủ DAFOH (Hiệp hội các bác sĩ chống mổ cướp nội tạng) đưa ra một tuyên bố, trong đó nói rằng: “Chúng tôi đánh giá việc tham dự hội nghị cấy ghép ở Hàng Châu của bất kỳ chuyên gia cấy ghép ngoại quốc nào là phi đạo đức khi xem xét đến việc lạm dụng cấy ghép diễn ra tràn lan và dai dẳng tại Trung Quốc, trừ những ai đến đó với mục đích duy nhất và rõ ràng là lên tiếng phản đối nó”. Tuyên bố này, cùng với những tiến triển khác, đã tạo nên một tác động ngăn trở đối với các chuyên gia cấy ghép nước ngoài có mặt [tại Hội nghị Hàng Châu].
Việc 35 người Trung Quốc vì lý do đạo đức đã không được phép tham dự Hội nghị Cấy ghép Thế giới tổ chức tại San Francisco vào tháng 7 năm 2014, đồng thời nhiều chuyên gia cấy ghép ở nước ngoài đã không đến dự hội nghị cấy ghép ở Hàng Châu, Trung Quốc vào tháng 10 năm 2014 đã gây một tác động sâu sắc đến các quan chức cấy ghép của Trung Quốc. Nhiều người tham dự Hội nghị Hàng Châu 2014 có lẽ đã đặt câu hỏi về việc thiếu vắng các chuyên gia cấy ghép nước ngoài. Những bác sĩ [Trung Quốc] đăng ký tham dự Hội nghị Cấy ghép Thế giới ở San Francisco tháng 7 năm 2014 đã bị từ chối [cho phép tham dự], và các đồng nghiệp của họ, những người đã đăng ký tham dự, cũng cần một lời giải thích thỏa đáng.
ĐCSTQ cảm thấy rằng họ có thể phớt lờ những bằng chứng về việc giết hại các học viên Pháp Luân Công để mổ cướp nội tạng. Tuy nhiên, họ không thể phớt lờ sự thực rằng các bác sĩ cấy ghép Trung Quốc đã bị từ chối tham gia vào hội nghị cấy ghép tạng quốc tế, hay những bác sĩ cấy ghép ngoại quốc từng đến Trung Quốc trước kia [nay] không còn đến nữa.
Để đối phó với sự tẩy chay này, Đảng Cộng Sản/nhà cầm quyền Trung Quốc đã không có thay đổi nào đáng kể, ngoại trừ việc đưa ra hàng loạt các báo cáo trái ngược nhau để nói rằng hiện giờ tình hình không những đã biến chuyển, mà trong tương lai sẽ ngày càng tốt hơn nữa. Tôi đã phơi bày các báo cáo này, trong một bài phát biểu khá dài của tôi tại diễn đàn Hiệp hội Quốc tế về Nhân quyền diễn ra vào tháng 4 năm 2015, tại Bern, Thụy Sĩ. Điểm mấu chốt của tất cả các bản báo cáo này là họ mong muốn chấm dứt sự tẩy chay của chúng ta. Áp lực quốc tế khiến chính quyền Trung Quốc nhận ra rằng họ phải thừa nhận sự chỉ trích về việc lạm dụng cấy ghép nội tạng thay vì nỗ lực phản bác nó.
Một hội nghị cấy ghép ở Trung Quốc dự kiến sẽ được diễn ra từ ngày ​6 đến ngày 8 tháng 8 năm 2015 ở Đông Hồ thuộc tỉnh Hồ Bắc tại Trung tâm Hội nghị Quốc tế. Công tác tuyên truyền của Đảng đã có ảnh hưởng đến ít nhất một số chuyên gia cấy ghép quốc tế, nhiều người trong số họ sẽ có kế hoạch để tham dự hội nghị này.
Trong khi chúng ta vẫn chưa biết chắc là hội nghị tháng 8 có xảy ra hay không, thì áp lực quốc tế từ các chuyên gia toàn cầu đang có xu hướng giảm xuống, vì đã có những dấu hiệu xảy ra trước thời điểm diễn ra hội nghị này. Thật đáng tiếc nếu như đang có xu hướng giảm xuống.
Các tiêu chí để ngành cấy ghép Trung Quốc hòa nhập lại với ngành cấy ghép toàn cầu là: (a) chấp nhận hành vi sai trái trong quá khứ, trong đó phải công bố đầy đủ nguồn gốc của các ca ghép nội tạng trong quá khứ; (b) cam kết đưa tất cả các thủ phạm vụ lạm dụng cấy ghép nội tạng ra trước công lý và khởi kiện chúng; (c) trục xuất ngay ra khỏi Hiệp hội Y khoa Trung Quốc các chuyên gia cấy ghép nào mà đã không thể tỏ ra nghi ngờ hoặc có những hành động kiểm tra hợp lý đối với nguồn cung ứng nội tạng được cho là thích hợp; (d) hợp tác với cơ quan điều tra quốc tế để làm rõ nguồn cung ứng nội tạng đã được cấy ghép tại thời điểm hiện nay lẫn trong quá khứ; (e) công bố các số liệu thống kê án tử hình tại thời điểm hiện nay lẫn trong quá khứ; (f) để cho công chúng được tiếp cận với số lượng tổng thể tại thời điểm hiện nay lẫn trong quá khứ đối với 4 bộ phận cơ thể có liên quan đến việc cấy ghép của người Trung Quốc gồm có phổi, gan, tim và thận; (g) kiểm chứng một cách toàn diện, minh bạch, độc lập các nguồn nội tạng mà đến thời điểm hiện nay đã được dùng vào việc cấy ghép; (h) thành lập một hệ thống truy xuất nguồn gốc của nguồn cung ứng nội tạng và sử dụng hệ thống đó; và (i) hợp tác với hệ thống xác minh độc lập nằm bên ngoài lãnh thổ Trung Quốc để phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế.
  1. Cưỡng ép xét nghiệm máu những học viên không bị giam giữ
Xét nghiệm máu một cách có hệ thống và kiểm tra nội tạng của các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ đã là chuyện khá phổ biến từ năm 2001 trên khắp cả nước Trung Quốc. Tuy nhiên, bắt đầu vào tháng 4 năm 2014, cảnh sát đã tham gia vào việc cưỡng ép xét nghiệm máu các học viên Pháp Luân Công mặc dù họ không thuộc đối tượng bị giam giữ.
Các học viên đã bị bắt giữ tại nhà hoặc trên đường phố, bị đưa đến đồn cảnh sát địa phương và bị cưỡng ép để xét nghiệm máu, rồi sau đó họ được thả ra. Hiện nay mọi người đã thu thập các báo cáo về việc cưỡng ép xét nghiệm máu ở tỉnh Quý Châu và Liêu Ninh, ngoài ra cũng có những báo cáo liên quan đến việc xét nghiệm máu tại các tỉnh/thành khác tại Trung Quốc.
Rõ ràng những xét nghiệm này chỉ dành cho việc thu hoạch nội tạng, trừ khi các cơ quan chức năng cung cấp một lời giải thích khác, tuy nhiên họ đã không thực hiện được điều đó. Trung Quốc đã đóng cửa các trại cải tạo lao động, đa số học viên Pháp Luân Công bị giam giữ tại những nơi này. Tuy nhiên, một số, không phải là tất cả các học viên, đã bị chuyển tới các nhà tù khác.
Cưỡng ép xét nghiệm máu những học viên Pháp Luân Công không bị giam giữ có vẻ là một hành động mang tính thích nghi khi mà các trại lao động đã đóng cửa. Các trại lao động là nguồn chủ yếu cho ngân hàng nội tạng sống, thông qua việc bức hại số lượng rất lớn các học viên. Nếu cơ quan chức năng có thể nhận được ngân hàng hiến tạng từ các học viên đang sống tại nhà của họ, thì chắc chắn họ sẽ không cần phải giam giữ quá nhiều học viên trong trại giam.
Sự tiến hóa này là điển hình của chủ nghĩa cộng sản. Nhiều thứ đã được thay đổi nhưng các học viên vẫn không nhận được điều gì khả quan hơn. Họ chỉ ở mức tương tự hoặc tồi tệ hơn theo một cách khác nhau. Tác giả Ethan Gutmann nói về việc cưỡng ép xét nghiệm máu nhiều học viên Pháp Luân Công, mặc dù họ không thuộc đối tượng bị giam giữ: “Đây là một bước tiến triển thực sự đáng báo động”.
  1. Tổ chức Y tế Thế giới
Vào tháng 1 năm 2015, Ban Điều Hành của Tổ chức Y tế Thế giới đã thông qua một nghị quyết trong đó nói rằng: “Ban điều hành, sau khi xem xét các báo cáo của Ban Thư ký về nguồn máu và các sản phẩm y tế khác có nguồn gốc từ con người…(3) công nhận rằng việc bảo hộ người hiến tặng là một điều kiện tiên quyết để đáp ứng nhu cầu của bệnh nhân khi truy cập vào các sản phẩm y tế an toàn có nguồn gốc từ con người, trong đó đề cao tầm quan trọng của việc tiếp cận với y tế và bảo hiểm y tế toàn cầu; (5) công nhận rằng đã đạt được sự đồng thuận toàn cầu về việc hiến tặng và quản lý các sản phẩm y tế có nguồn gốc từ con người dành cho ứng dụng lâm sàng của con người, dựa trên cơ chế quản lý tối ưu, điều này thật sự cần thiết nhằm bảo vệ các quyền lợi cơ bản của những người hiến tặng; (6) công nhận thêm rằng nhiều tiêu chuẩn thích hợp nhằm đảm bảo chất lượng và an toàn của các sản phẩm y tế có nguồn gốc từ con người, và đảm bảo việc truy xuất nguồn gốc, cảnh giác, giám sát; và đảm bảo sự tiếp cận công bằng với các sản phẩm này là rất cần thiết cho hạnh phúc của người nhận; (7) đã đề nghị Tổng Giám Đốc tham khảo ý kiến với các nước thành viên và các đối tác quốc tế, để hỗ trợ sự phát triển nhằm đạt được sự đồng thuận toàn cầu về việc hướng dẫn các nguyên tắc đạo đức đối với việc hiến tặng và quản lý các sản phẩm y tế có nguồn gốc từ con người; vận dụng cơ chế quản lý tối ưu; và các công cụ phổ biến để đảm bảo chất lượng, an toàn và truy xuất nguồn gốc, cũng như đảm bảo sự tiếp cận công bằng và sẵn sàng ngay khi nó được áp dụng, đệ trình bản công bố kết quả lên Đại hội đồng Y tế Thế giới lần thứ 70 để xem xét”.
Đại hội đồng Y tế Thế giới lần thứ 70 sẽ diễn ra vào tháng 5 năm 2017 tại Geneva, Thụy Sĩ. Chúng ta cần phải có thể theo dõi được một nguồn nội tạng từ người cho để xác định rằng nó có phải là được tự nguyện hiến tặng hay không. Việc truy xuất nguồn gốc sẽ cho phép chúng ta làm điều này.
Chúng ta cần phải có thể theo dõi được một nguồn nội tạng từ người cho để xác định rằng nó có phải là được tự nguyện hiến tặng hay không. Việc truy xuất nguồn gốc sẽ cho phép chúng ta làm điều này.
  1. Hội đồng Châu Âu
Cả Liên Hiệp Quốc lẫn Hội đồng Châu Âu đã ra công ước quốc tế ngăn chặn buôn lậu bộ phận và nội tạng người, trong đó nghiêm cấm việc loại bỏ các bộ phận cơ thể để bán mà không có sự đồng ý. Hội đồng Châu Âu đã soạn thảo thêm một Nghị định thư rất cụ thể về buôn bán nội tạng. Thỏa thuận của Liên Hợp Quốc là một hiệp định để Nghị định thư này chống lại bọn tội phạm xuyên quốc gia có tổ chức. Hiệp định này đã có hiệu lực từ tháng 12 năm 2003. Riêng Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu thì có hiệu lực từ tháng 12 năm 2005.
Gần đây, những Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu về chống buôn bán nội tạng con người ngày càng được soạn thảo nhiều hơn. Nó đã được mở ngỏ cho các bên ký kết vào tháng 3 năm nay, năm 2015. Hiện giờ thì nó vẫn chưa có hiệu lực.
Nghị định thư đầu tiên của Hội đồng Châu Âu đã đưa ra một tuyên bố rất đơn giản tại Điều 18: “Mỗi Bên đề ra pháp lý và các biện pháp khác trong trường hợp cần thiết để thiết lập việc xử phạt những tội phạm hình sự có các hành vi chứa trong điều 4 của Hiệp ước này, khi sự phạm tội là có chủ ý”.
Điều 4 chứa các định nghĩa về buôn lậu, trong đó bao gồm buôn lậu nội tạng. Quy định này cũng tương tự như một điều khoản trong Nghị định thư của Liên Hợp Quốc. Nghị định thư nêu rõ: “Điều 5.1: Mỗi Bên đề ra pháp lý và các biện pháp khác trong trường hợp cần thiết để thiết lập việc xử phạt những tội phạm hình sự có các hành vi chứa trong điều 3 của Nghị định thư này, khi sự phạm tội là có chủ ý”.
Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu về buôn bán nội tạng có thể được ký kết bởi các nước thành viên của Hội đồng Châu Âu, Liên minh Châu Âu và và các phi thành viên được hưởng quy chế quan sát với Hội đồng châu Âu. Theo điều 28, nó cũng có thể được ký kết bởi các nước phi thành viên khác của Hội đồng Châu Âu theo lời mời gọi của Ủy ban Bộ trưởng.
Rất có thể là cả 2 Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu và của Liên Hợp Quốc cũng chưa bao hàm được mọi khía cạnh liên quan đến du lịch ghép tạng. Tuy nhiên, khi đã nắm trong tay tất cả những công cụ này, thì tôi tự tin để nói rằng, chúng đã bao hàm được việc du lịch ghép tạng mà trong đó có mua bán một cơ quan nội tạng có nguồn gốc từ một tù nhân lương tâm đã bị sát hại để lấy nội tạng.
Cover of David Matas's new book

Nghị định thư về buôn lậu nội tạng của Hội đồng Châu Âu thì xác định cụ thể hơn về các hành vi phạm tội cần phải bị trừng phạt mạnh mẽ, so với các hiệp ước quốc tế liên quan đến việc buôn lậu bộ phận và nội tạng người. Nghị định thư về buôn lậu nội tạng nêu rõ: “Điều 4 – Loại bỏ bất hợp pháp các cơ quan nội tạng của con người: (a) mỗi Bên đề ra pháp lý và các biện pháp khác trong trường hợp cần thiết để thiết lập việc xử phạt những tội phạm hình sự theo pháp luật của nước mình, khi sự phạm tội là có chủ ý, đối với việc loại bỏ các bộ phận cơ thể của những người hiến tặng còn sống hay đã chết: (b) một khi mà đã tiến hành trao đổi việc loại bỏ các cơ quan nội tạng, người hiến tạng vẫn đang còn sống, hoặc một bên thứ ba, đã được cung cấp hoặc đã nhận được một lợi ích tài chính hoặc lợi thế có thể so sánh; (c) một khi mà đã tiến hành trao đổi việc loại bỏ các cơ quan nội tạng từ một người hiến tạng đã chết, và một bên thứ ba đã được cung cấp hoặc đã nhận được một lợi ích tài chính hoặc lợi thế so sánh.
“Điều 7 – chào mời, tuyển dụng, cung cấp bất hợp pháp và yêu cầu những lợi thế không chính đáng: 1. Mỗi Bên đề ra pháp lý và các biện pháp khác trong trường hợp cần thiết để thiết lập việc xử phạt những tội phạm hình sự theo pháp luật của nước mình, khi sự phạm tội là có chủ ý, đối với việc chào mời và tuyển dụng một người hiến tạng hoặc người nhận nội tạng, một khi mà đã thực hiện hành động này vì lợi ích tài chính hay lợi thế so sánh đối với người được chào mời hoặc tuyển dụng, hoặc từ một bên thứ ba.
“2. Mỗi Bên đề ra pháp lý và các biện pháp khác trong trường hợp cần thiết để thiết lập việc xử phạt những tội phạm hình sự, khi sự phạm tội là có chủ ý, đối với việc hứa hẹn, chào hàng hoặc cho bất kỳ người nào, trực tiếp hay gián tiếp, để có được bất kỳ lợi thế không chính đáng đối với các đối tượng là chuyên gia y tế, công chức hay những người trực tiếp chỉ đạo hoặc làm việc cho các doanh nghiệp tư nhân, trong bất kỳ năng lực, nhằm mục đích loại bỏ hoặc cấy ghép một cơ quan nội tạng đã được thực hiện hoặc tạo điều kiện thuận lợi, mà tình huống loại bỏ hoặc cấy ghép như vậy xảy ra trong các trường hợp đã được quy định tại điều 4, khoản 1…
“3. Mỗi Bên đề ra pháp lý và các biện pháp khác trong trường hợp cần thiết để thiết lập việc xử phạt những tội phạm hình sự, khi sự phạm tội là có chủ ý, đối với việc yêu cầu hoặc nhận từ các đối tượng là chuyên gia y tế, công chức hay những người trực tiếp chỉ đạo hoặc làm việc cho các doanh nghiệp tư nhân, trong bất kỳ năng lực, để có được bất kỳ lợi thế không chính đáng nhằm mục đích hoàn thành hoặc tạo điều kiện thuận lợi cho việc thực hiện loại bỏ hoặc cấy ghép nội tạng của một con người, mà tình huống loại bỏ hoặc cấy ghép như vậy xảy ra trong các trường hợp đã được quy định tại điều 4, khoản 1…”.
Cả 2 Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu đều giải quyết cụ thể về trường hợp đặc quyền ngoại giao. Mặc dù, Cả 2 Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu đều hạn chế đặc quyền ngoại giao cho công dân. Họ không đặt ra những hành vi vi phạm quyền tài phán mang tính toàn cầu.
Đối với trường hợp đặc quyền ngoại giao, Công ước và Nghị định thư của Liên Hợp Quốc thì hoàn toàn khác biệt so với 2 Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu. Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu yêu cầu trường hợp này, bằng cách sử dụng từ “sẽ phải”. Công ước và Nghị định thư của Liên Hợp Quốc cho phép nhưng không yêu cầu trường hợp này, bằng cách sử dụng từ “có thể”.
Theo quan điểm của tôi, Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu trong việc chống lại nạn buôn lậu nội tạng con người cần phải có 2 thay đổi. Một là bắt buộc phải viết báo cáo. Theo ghi nhận của tôi, pháp luật Đài Loan yêu cầu phải viết báo cáo. Ngôn ngữ bắt buộc dùng trong việc viết báo cáo thì theo như các quy định pháp lý đã được đề xuất bởi Canada và Pháp.
Sự thay đổi thứ 2 mà tôi muốn đề xuất trong Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu là nên thay đổi Điều 10 (1) bằng cách thêm (f) “bởi một người hiện diện trong lãnh thổ của quốc gia đó” và sửa đổi Điều 10 (6) để đưa ra những từ “chỉ dựa trên quốc tịch của anh ấy hoặc cô ấy”. Sự thay đổi này sẽ làm cho việc buôn lậu nội tạng trở thành hành vi phạm tội mang tính quốc tế hoặc là hành vi vi phạm quyền tài phán mang tính toàn cầu sao cho bất cứ kẻ nào hiện diện trong vùng lãnh thổ này đều có thể bị truy tố, dù có thuộc một quốc gia đó hay không.
Vấn đề này, dù chưa rõ bản dự thảo của Nghị định thư có đề cập đến một hành vi phạm tội mang tính quốc tế của quyền tài phán mang tính toàn cầu hay không, nhưng nó đã gây chia rẽ sâu sắc trong Hội Đồng ở giai đoạn soạn thảo, với 18 quốc gia ủng hộ việc cắt bỏ những từ trích dẫn và 20 quốc gia không tán thành. Bởi vì không thể loại bỏ phần lớn sự ủng hộ, nên tôi đề nghị Nghị định thư nên có một hiệp định để lựa chọn việc cắt bỏ những từ trích dẫn và thêm vào những từ được đề xuất. Được như vậy, thì sau đó, mới có nhiều quốc gia sẵn lòng để ký vào bản hiệp định này.
Cả 2 bản sửa đổi mà tôi đề xuất là quan điểm của cá nhân tôi vì rất cần thiết để chiến đấu chống lại vấn nạn du lịch ghép tạng. Thật ấn tượng khi bản sửa đổi thứ 2 gây nên nhiều tranh cãi, tách Châu Âu ra một nửa. Việc phân chia đó đã minh họa khoảng cách trong lĩnh vực này. Không những Châu Âu, mà cả Tây Ban Nha, pháp luật đã không được thực thi đúng chỗ. Không hề có thoả thuận về mặt nguyên tắc rằng nó nên được thực thi tại nơi đó.
A poster of the film Human Harvest depicts a meditating Falun Gong practitioner, with prices attached to her organs. (Flying Cloud Productions)
Phần kết luận
Từ những tiến triển này, nước Úc sẽ sử dụng hạng mục nào để hành động? Một là sử dụng pháp luật ở Nam Úc và, cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, là tất cả các nước đã làm theo mô hình dựa trên những gì mà thành viên của Nghị viện David Shoebridge đã gửi đề xuất đến Nghị viện New South Wales.
Phần tiến triển thứ hai đang tiếp tục được tiến hành là không được có sự tiếp xúc và không được có sự hợp tác giữa các chuyên gia cấy ghép người Trung Quốc và nước ngoài cho đến khi nào các tiêu chí đặt ra trước đó được đáp ứng hoàn toàn. Tôi xin lưu ý rằng vị bác sĩ, giáo sư người Úc Jeremy Chapman là cựu Chủ tịch của Hiệp hội Cấy ghép tạng Quốc tế, và giáo sư người Úc Philip O’Connell là vị Chủ tịch hiện tại.
Phần tiến triển thứ ba là Australia đã tham gia vào các cuộc tham vấn được đăng cai bởi Tổ chức Y tế Thế giới nhằm thúc đẩy các nguyên tắc đạo đức mạnh mẽ về cấy ghép nội tạng, cơ chế quản trị tối ưu, và có được các công cụ phổ biến nhằm đảm bảo việc truy xuất nguồn gốc của các cơ quan nội tạng. Phần tiến triển thứ tư là sự tán thành của người dân nước Úc đối với Nghị định thư của Hội đồng Châu Âu về nạn buôn lậu nội tạng. Người dân nước Úc đã gửi lời mời Ủy ban Bộ trưởng của Hội đồng Châu Âu tham gia Nghị định thư này.
Từ quan điểm của người dân thành phố Adelaide, nước Úc, thì việc gây ảnh hưởng đến Đảng Cộng sản Trung Quốc có vẻ như là một nhiệm vụ khó khăn. Nhưng chúng ta phải nhớ rằng khán giả chính của chúng ta trong những nỗ lực của chúng ta không phải là ĐCSTQ, mà chính là gia đình, bạn bè và những người cùng là học viên với các nạn nhân. Bất cứ điều gì mà chúng ta xoay sở để đạt được, thì chúng ta nên cố gắng để đảm bảo rằng nhiều gia đình, bạn bè và những người cùng là học viên với các nạn nhân biết rằng chúng ta đã biết về các hành xử tàn nhẫn kia và đang làm hết khả năng của chúng ta để chống lại nó. Nếu chúng ta có thể làm được điều này, thì ít nhất chúng ta sẽ gặt hái được một điều gì đó.
David Matas là một luật sư nhân quyền quốc tế có trụ sở tại Winnipeg, Manitoba, Canada. Ông là đồng tác giả với ông David Kilgour viết cuốn sách “Thu hoạch Đẫm máu”: Mổ cướp nội tạng các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
Quan điểm thể hiện trong bài viết này là những ý kiến của các tác giả, và không nhất thiết phản ánh quan điểm của thời báo Đại Kỷ Nguyên.
Nếu bạn thấy bài viết hay, hãy chia sẻ nó với bạn bè

Hàng vạn người Trung Quốc phản đối tội ác “tàn bạo hơn cả nạn diệt chủng của Phát xít Đức”

A number of the signatures on the anti-organ harvesting petition circulating in cities across northern China. (minghui.org)
Các chữ ký và điểm chỉ phản đối nạn thu hoạch nội tạng trong bản kiến nghị được lưu truyền trên khắp các thành phố miền bắc Trung Quốc. (minghui.org)
Trong hai thập kỷ vừa qua, chế độ cộng sản tại Trung Quốc được cho là đã tham gia vào việc thu hoạch nội tạng sống từ tù nhân chính trị và tù nhân tôn giáo. Theo các nhà nghiên cứu, vào giai đoạn đầu thì mục tiêu của việc thu hoạch được cho là người Hồi giáo Uyghur, sau đó, mục tiêu này đã được chuyển hướng sang các học viên Pháp Luân Công và họ bị biến thành nguồn chính yếu của nội tạng dùng trong ngành ghép tạng bất hợp pháp ở Trung Quốc.
Các nhà nghiên cứu điều tra ước tính rằng kể từ sau năm 1999, thời điểm Đảng Cộng sản phát động chiến dịch tiêu diệt Pháp Luân Công, hàng chục ngàn người đã bị giết và các bộ phận trên cơ thể của họ đã được bán cho khách hàng cả trong nước và quốc tế.
Tuy tội ác thu hoạch nội tạng bị công luận thế giới lên án ngày một mạnh mẽ kể từ giữa thập niên 2000, nhưng chính quyền Trung Quốc vẫn duy trì một hệ thống kiểm soát thông tin chặt chẽ về các vụ giết chóc này.
Mặc dù vậy, theo báo cáo của Minh Huệ (Minghui.org), một trang web được vận hành bởi các học viên Pháp Luân Công đăng tải các tài liệu về cuộc đàn áp, một đơn kiện tại Trung Quốc đại lục nhằm lên án việc thu hoạch nội tạng đã thu hút hơn 50.000 chữ ký. Ngoài ra gần đây, hơn 5.000 người đã ký đơn kiện này tại tỉnh Hà Bắc, một tỉnh phía bắc có vị trí địa lý bao quanh thủ đô Bắc Kinh của Trung Quốc.
Quảng cáo
Trong 16 năm đàn áp Pháp Luân Công có hệ thống với quy mô toàn quốc, chế độ cộng sản đã sử dụng bộ máy tuyên truyền nhà nước để bôi nhọ hình ảnh người thực hành Pháp Luân Công trong mắt công chúng. Đằng sau đó, công an và các cơ quan luật pháp được sử dụng để bắt bớ, giam giữ, và tẩy não những người có niềm tin vào Pháp Luân Công.
Báo cáo của Minh Huệ đã cung cấp một số ý kiến từ các học viên thực hiện đơn khởi kiện ở tỉnh Hà Bắc. Do những khó khăn trong việc có được thông tin chính xác và chi tiết từ Trung Quốc đại lục và do vấn đề an toàn, tên và địa chỉ người được phỏng vấn thường được lược bỏ trong các phóng sự.
Một người ký tên thỉnh nguyện cho biết ý kiến: “Tôi nghĩ [việc thu hoạch nội tạng] thậm chí còn dã man hơn tội ác của chủ nghĩa phát xít. Là một người dân Trung Quốc có lương tâm, tôi nhận thấy đây là vấn đề đáng lên án”.
Một nhận xét khác: “Hành động thu hoạch nội tạng các học viên Pháp Luân Công ngay khi họ còn đang sống của Đảng Cộng sản Trung Quốc là tột cùng của tội ác. Nó cho thấy Đảng Cộng sản Trung Quốc không còn một chút đạo đức nào nữa”.
Theo báo cáo của Minh Huệ, một học viên Pháp Luân Công đã đứng ra nói rõ sự thật với một nhóm người đứng trước đơn kiến nghị và đang xem cuốn sách nhỏ về việc lên án thu hoạch nội tạng.
Một người dân nói với người học viên này: “Tôi không dám ký tên đâu”. Ngay lập tức, một người dân khác đã tỏ ý trách cứ: “Anh nói không dám là sao chứ? Việc kiến nghị này sẽ giúp vạch trần tội ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc và giúp chấm dứt việc bức hại những người tốt bụng. Tôi thì không e sợ gì hết”.  Người đàn ông này ngay sau đó ký tên thỉnh nguyện vào đơn kiến nghị, và theo đúng phong tục của người Hoa, anh ta đã lăn dấu vân tay của mình bằng mực đỏ trên đơn.
Bên ngoài Trung Quốc, vào cuối năm 2013, hơn một triệu rưỡi người ở 53 quốc gia khác nhau đã ký vào thư thỉnh nguyện có nội dung tương tự.
Một cụ bà không biết chữ, nhưng khi nghe về việc mổ cắp nội tạng và nhìn thấy những hình ảnh minh họa trong cuốn sách chống thu hoạch nội tạng, bà đã nói: “Cái Đảng Cộng sản đó thật là tà ác quá mức! Hãy nhìn những gì chúng làm với những người còn đang sống và đang thở! Tôi sẽ ký tên thỉnh nguyện!”.
Khi bà nhớ rằng bà không biết viết, bà đã nói với người học viên, bà đã nhờ người học viên nói chuyện với bà giúp bà viết ra tên mình.
Một cán bộ đã nghỉ hưu khoảng hơn 60 tuổi chăm chú đọc các tờ rơi và bản kiến ​​nghị, sau đó ông nhanh chóng ký tên và lăn dấu vân tay của mình.
Ông nói rằng: “Đảng Cộng sản Trung Quốc là căn nguyên của bất hạnh, nó là nguồn gốc của mọi khổ đau của các dân tộc. Chỉ bằng cách thoái xuất khỏi Đảng và thoát khỏi bóng ma của Marx và Lenin thì những người dân Trung Quốc mới mong có hy vọng cho một tương lai tươi sáng”.
Theo kết quả của một số nghiên cứu, việc thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công bị giam giữ được bắt đầu vào năm 2000. Các nhà nghiên cứu bao gồm luật sư nhân quyền Canada David Matas và cựu Nghị sỹ Canada David Kilgour, đã cho xuất bản báo cáo điều tra đầu tiên vào năm 2006, trong đó sử dụng 52 phương tiện bằng chứng để ghi lại tội ác mổ cướp nội tạng đang diễn ra ở Trung Quốc đại lục.
Ethan Gutmann, một nhà báo Mỹ, đã viết một cuốn sách có tựa đề “Cuộc Tàn Sát “ (The Slaughter) sau nhiều năm nghiên cứu vụ việc và thực hiện phỏng vấn các nạn nhân của nạn thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc.
Nếu bạn thấy bài viết hay, hãy chia sẻ nó với bạn bè

Truyền thông chủ lưu nước Anh và các tổ chức Y tế tiếp tục đưa tin về tội ác mổ cướp nội tạng sống của ĐCSTQ

Trang mạng của tờ báo phổ biến nhất nước Anh Daily Mail vào ngày 6 tháng 4 năm 2015 (Ảnh mạng)
Những năm gần đây, tại nước Anh, chân tướng tội ác mổ cướp nội tạng sống các tù nhân lương tâm của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã được truyền đi rộng rãi. Cùng lúc đó, các tổ chức y tế lớn, các y bác sĩ cùng với các kênh truyền thông chủ lưu của Anh quốc cũng bắt đầu chú ý đến đề tài lớn này.
Theo dòng tin tức được truyền đi, càng ngày càng có nhiều các tổ chức liên đới, các nhân vật chính yếu cũng đã lần lượt đứng vào hàng ngũ những người lên tiếng bảo vệ cho Pháp Luân Công, lên án cuộc bức hại và tội ác mổ cướp nội tạng sống phi nhân tính của ĐCSTQ. Tại nước Anh, tiếng nói chính nghĩa của xã hội và giới chức ngày càng thêm mạnh mẽ, tất cả họ đều lên tiếng khiển trách tội ác phản nhân loại mà ĐCSTQ đang phạm phải, yêu cầu chính phủ ĐCSTQ tôn trọng lời can gián của Liên Hiệp Quốc và xã hội quốc tế,  chấp nhận điều tra các cáo buộc về hành vi mổ cướp nội tạng sống, đồng thời, lập tức chấm dứt các ca cấy ghép tạng phi đạo đức, chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Tờ báo lớn của Anh – Daily Mail đăng loạt bài: “Không bao lâu nữa chân tướng sẽ được vạch trần”

Vào ngày 6 tháng 4 năm 2015, trang mạng của tờ Daily Mail, một trong những tờ báo chủ đạo của Anh quốc đã đăng một series hai bài viết, kết hợp với bộ phim tài liệu nói về hoạt động mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công mà đài SBS của ÚC đã phát sóng – Human Harvest: China’s Organ Trafficking, tiết lộ cho người dân nước Anh về tội ác mổ cướp và mua bán tạng sống được tiến hành một cách quy mô dưới thể chế của ĐCSTQ.
Bài viết được đăng vào ngày 5 tháng 4 có tiêu đề: “Mổ cướp tạng người sống –  Hoạt động mua bán nội tạng sống kinh người tại Trung Quốc được vạch trần trong một bộ phim tài liệu, cho thấy hoạt động buôn bán trái phép này có lợi nhuận lên tới 1 tỷ đô la mỗi năm”.
Quảng cáo
Các đề mục nhỏ trong bài viết là:
  • Bộ phim tài liệu hy vọng sẽ vạch trần việc mua bán nội tạng phi pháp xảy ra ở Trung Quốc.
  • Số tiền giao dịch nội tạng ở Trung Quốc được cho là lên đến 1 tỷ đô mỗi năm.
  • Luật sự nhân quyền David Matas nói về những tình tiết đẫm máu.
  • Khẳng định rằng hàng vạn người vô tội đã bị giết theo nhu cầu của thị trường nội tạng.
  • Các tội phạm chính trị bị biến thành nguồn cung chủ yếu.
  • Đại đa số nạn nhân được cho là những học viên Pháp Luân Công đang bị đàn áp.
Đoạn mở đầu bài viết trên tờ Daily Mail này đã nhắc nhở các độc giả về một chân tướng to lớn mà bộ phim tài liệu vừa được phát sóng đã tiết lộ, bài viết nói: “Năm 2006, báo cáo đầu tiên về hành vi mổ cướp nội tạng sống các tội phạm chính trị tại các bệnh viện quốc hữu Trung Quốc đã được công bố, lúc đó sự thật này đáng sợ đến mức khó tin. Tuy nhiên, một bộ phim tài liệu vừa được phát sóng đã vạch trần nguồn lợi nhuận 1 tỷ đô mỗi năm qua các cuộc giao dịch nội tạng trái phép, bên cạnh đó số lượng những ca phẫu thuật cấy ghép tạng tại Trung Quốc đã lên tới hàng vạn ca mỗi năm, trong khi những người đăng ký tình nguyện hiến tạng với chính phủ lại vô cùng ít ỏi”.
“’Mổ sống: hình thức mua bán nội tạng tại Trung Quốc’ đã cho toàn thế giới thấy những tình tiết đẫm máu mà luật sự nhân quyền David Matas cùng với cựu Nghị sĩ Canada David Kilgour nhắc đến, không bao lâu nữa chân tướng sẽ được vạch trần”.
Bài viết còn giới thiệu, ông David Matas và ông David Kilgour vào năm 2006 đã nhận sự ủy thác của tổ chức Quốc tế Điều tra cuộc bức hại Pháp Luân Công (The Coalition to Investigate the Persecution of the Falun Gong in China) triển khai các điều tra đối với cáo buộc về hành vi mổ cướp nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công do ĐCSTQ tiến hành. Từ những chứng cứ xác thực, họ đã đi đến những kết luận hết sức thuyết phục khiến cho người ta phải tin rằng những học viên Pháp Luân Công đã trở thành ngân hàng tạng sống cho các ca cấy ghép phi pháp.
Bài viết còn nói: “Những chứng cứ chắc chắn này đã chứng minh với hai người rằng: hàng vạn người vô tội đã bị giết hại chỉ để phục vụ cho hoạt động cấy ghép phi pháp”. “Có những học viên Pháp Luân Công sau khi bị lấy đi nội tạng vẫn còn thở được, ngay lập tức họ bị ném vào lò thiêu để phi tang”.
Bài viết đã chỉ ra, cộng đồng quốc tế đang cố gắng hết trong mọi khả năng để phản đối tội ác phản nhân loại này, trong đoạn tổng kết còn nhắc đến các động thái của chính phủ và các tổ chức tại các quốc gia như Israel, Tây Ban Nha, Hoa Kỳ và liên minh châu Âu. Bài viết nói: “Các nước trên thế giới hiện đang suy nghĩ về điều luật ngăn chặn cư dân của mình đến Trung Quốc để thực hiện ‘du lịch cấy ghép tạng’, Israel và Tây Ban Nha đã bắt đầu thực thi. Quốc hội Hoa Kỳ và Liên minh châu Âu cũng đã thông qua nghị quyết lên án tội ác vô nhân tính của chính quyền ĐCSTQ, đồng thời yêu cầu ĐCSTQ ngay lập tức chấm dứt hành vi này. Ủy ban Quốc tế của chính phủ Canada cũng đã nhất trí thông qua một nghị quyết tương tự.
Bài viết còn tường thuật lại niềm hi vọng của đạo diễn Lý Vân Tường được gửi gắm trong bộ phim, ông hi vọng quảng đại quần chúng sẽ góp sức truyền đi thông điệp của sự thật: “Bạn có thể truyền chân tướng này đi cho bạn bè hoặc người thân, hi vọng bộ phim này có thể giúp mọi người hiểu rõ về tội ác tàn bạo này (tội ác bức hại và mổ cướp tạng sống của ĐCSTQ).
Ngày 8 tháng 4, một bài viết khác mang tựa đề: “Theo bộ phim ‘Mổ cướp tạng sống’, tại Trung Quốc mỗi năm có đến 11.000 người bị cưỡng chế mổ lấy gan, thận và giác mạc trong tình trạng không gây mê”.
Các tiêu đề gồm:
  • Kết luận của một cuộc điều tra trong tám năm nói rằng ở Trung Quốc có hàng ngàn người bị cưỡng chế mổ lấy tạng.
  • Bộ phim tài liệu cho biết đoàn thể bị (ĐCSTQ) cấm — Pháp Luân Công, là tiêu điểm chính (của cuộc mổ cướp tạng sống do ĐCSTQ gây ra).
  • Trung Quốc là nước có số lượng các ca cấy ghép tạng đứng thứ hai thế giới, nhưng những người đăng ký hiến tạng chỉ có 37 người.
  • Một bác sĩ bị cáo buộc là đã mổ lấy giác mạc sống của 2000 người
  • Chính phủ ĐCSTQ phủ nhận cáo buộc, nói rằng nguồn tạng đều đến từ những người tình nguyện.
Bài viết đã tổng kết những kết quả điều tra mà hai ông David Matas và David Kilgour có được sau nhiều năm, kể cả câu chuyện về người bác sĩ bị ép buộc phải tham gia hoạt động mổ lấy tạng sống từ những tù nhân chính trị. Bài viết còn dẫn lời của ông Matas: “nhất định đã có người bị giết để lấy tạng, không thể có cách nào khác để giải thích những sự việc đã xảy ra”. “Trên thế giới, nếu như các vị hẹn trước một ca phẫu thuật cấy ghép tạng, thông thường các vị phải đợi từ vài tháng thậm chí đến vài năm. Nhưng khi các vị đến Trung Quốc, chỉ cần vài ngày là có thể tiến hành phẫu thuật”.
Bài viết còn đề cập đến những lời phủ nhận của chính phủ ĐCSTQ đối với tội ác này và những lời hứa luôn luôn thay đổi của họ. Bài viết nói:“Theo bản tin của tờ báo Sydney Morning Herald, các quan chức ĐCSTQ luôn phủ nhận cáo buộc này, họ nói họ chỉ sử dụng nội tạng của những người tình nguyện”. “Đối với việc các quan chức ĐCSTQ lợi dụng nội tạng của các tử tù nhằm trục lợi, các luật sư nhân quyền tham gia điều tra hy vọng có thể tiến thêm một bước hành động, họ sẽ kiện những người phụ trách tội ác này ra Tòa án Hình sự Quốc tế tại La Hague”.
Ngoài những bản tin liên tiếp trong ngày 6 và ngày 8 tháng 4, tờ International Bussiness Times cùng với các trang mạng khác ở Anh cũng đồng thời cho đăng những thông tin về tội ác của ĐCSTQ mà bộ phim “Mổ cướp tạng sống” đã tiết lộ.
Bài viết có tiêu đề “Bộ phim tiết lộ về hoạt động mổ cướp tạng sống các tù nhân được chế độ quốc gia ủng hộ” được đăng trên trên tờ International Business Times. (Ảnh mạng)

Tạp chí điện tử của trường Y thuộc đại học Imperial College London lên tiếng về tội ác này của ĐCSTQ tại Tòa nhà Quốc hội Anh

Tạp chí điện tử trường Y thuộc Đại học Imperial College London đưa tin, giới thiệu về Tiến sĩ Alex Chen (đứng thứ hai từ bên phải), người tham dự Hội thảo do Tổ chức Bác sĩ chống Cướp mổ Nội tạng (DAFOH) tổ chức tại Tòa nhà Quốc hội Anh, nhằm phơi bày những sự thật xung quanh hành vi tội ác mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công. (Ảnh mạng)
Số mùa xuân năm 2015 của Tạp chí điện tử trường Y thuộc Đại học Imperial College London đưa tin, giới thiệu về Tiến sĩ Alex Chen – một trong những nghiên cứu sinh đã tốt nghiệp tại đây và là người đã tham dự Hội thảo do Tổ chức Bác sĩ chống Cướp mổ Nội tạng (DAFOH) tổ chức tại Tòa nhà Quốc hội Anh, nhằm phơi bày những sự thật xung quanh hành vi tội ác mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công. Bản tin còn đăng hình của Tiến sĩ Chen chụp chung với chủ tịch buổi hội thảo và các khách mời diễn giả. Bản tin đã tường thuật tóm tắt bối cảnh và mục tiêu của hội thảo đồng thời có đăng nội dung mà Tiến sĩ Chen đã phát biểu:
Văn bản viết: “Ngày 25 tháng 11 năm 2014, Nghị viên Quốc hội Julinan Huppert đã chủ trì một cuộc hội thảo tại Nghị viện, thảo luận về vấn đề mổ cướp nội tạng sống các tù nhân lương tâm đang diễn ra tại Trung Quốc và sự liên quan của cư dân Anh quốc đến vấn đề này. Các khách mời diễn giả có cả ông David Matas và ông David Kilgour, những người đã triển khai cuộc điều tra về tội ác cướp mổ tạng sống đã được đề cử giải Nobel hòa bình, và tác giả cuốn sách “Cuộc tàn sát”  Ethan Gutmann, người đã nhận được giải thưởng đặc biệt về nghiên cứu báo chí. Ngoài ra, còn có người đại diện khu vực châu Âu của Tổ chức Bác sĩ chống Cướp mổ Nội tạng, Tiến sĩ Alex Chen”.
“Tiến sĩ Alex Chen tại buổi hội thảo đã giới thiệu về tội ác mổ cướp nội tạng sống từ các tù nhân lương tâm tại Trung Quốc, đồng thời bàn về phản ứng toàn cầu từ xã hội quốc tế đối với cơ sở pháp lý và ảnh hưởng rộng lớn đối với hoạt động cấy ghép nội tạng trên toàn thế giới”.
Trang mạng của Tổ chức Y tế Thế giới – WHO: Tòa nhà Quốc hội Anh diễn ra cuộc hội thảo về vấn đề mổ cướp nội tạng của ĐCSTQ
Trên trang mạng của Trung tâm Giáo dục, Đào tạo và Sức khỏe Cộng đồng do trường Y thuộc Đại học Imperial hợp tác với Tổ chức Y tế Thế giới giới thiệu về sự kiện Tiến sĩ Alex Chen tham dự buổi hội thảo của Tổ chức quốc tế Bác sĩ chống Cướp mổ Nội tạng DAFOH. (Ảnh mạng)
Trên trang mạng của Trung tâm Giáo dục, Đào tạo và Sức khỏe Cộng đồng do trường Y thuộc Đại học Imperial hợp tác với Tổ chức Y tế Thế giới cũng đã giới thiệu về sự kiện Tiến sĩ Alex Chen tham dự buổi hội thảo của Tổ chức quốc tế Bác sĩ chống Cướp mổ Nội tạng DAFOH, và các ý kiến phân tích của tiến sĩ tại buổi hội thảo này. Ông đã chỉ ra rằng tội ác mổ cướp nội tạng sống vẫn còn đang tiếp diễn và kêu gọi cộng đồng quốc tế tiếp tục nỗ lực để ngăn chặn hành vi ấy.
Bối cảnh: Vào ngày 23 tháng 4 năm 2015, bộ phim tài liệu “Mổ cướp tạng sống” (Human Haverst) đã đạt giải thưởng Peabody Award – giải thưởng Thành tựu Văn hóa truyền hình lần thứ 74 của Mỹ. Đây là giải thưởng truyền hình có lịch sử lâu đời nhất và là một trong những giải thưởng danh giá nhất, được xem là Pulitzer Prize dành cho truyền hình.
Chú thích của người dịch: 
Giải Pulitzer là một giải thưởng của Mỹ, trao cho nhiều lĩnh vực, trong đó quan trọng hơn cả là về báo chí và văn học. Đặc biệt về báo chí, Pulitzer được xem như một trong những giải danh giá nhất.
Nếu bạn thấy bài viết hay, hãy chia sẻ nó với bạn bè

Master Teaches the Fa in China: Recollections

March 22, 2015 | By De Yun, a Falun Dafa practitioner from northeastern China
(Minghui.org) How time flies! The founder of Falun Dafa, Mr. Li Hongzhi, whom practitioners call "Teacher" or "Master," has spread the practice for close to 23 years. Many people have accepted the principles of Dafa, remain diligent in their practice, and have advanced in their cultivation.
I remember that Master participated in the Oriental Health Expo held in Beijing in 1993. The Falun Dafa booth was crowded with visitors.
At that event, Master won the top prizes, “Cutting Edge Scientific Progress Award” and “Special Gold Prize.” He was also awarded the title of “Most Popular Qigong Master,” and Falun Dafa was recognized as the “Star Qigong” school.
Master gave three seminars, and every one was packed. People were excited, responded with thunderous applause, and praised Master endlessly. Falun Dafa caused a sensation in Beijing.

Stepping on the Path of Cultivation

One of my relatives visited us during the 1994 Chinese New Year. He brought with him a VCR and a Falun Dafa videotape that introduced the practice and its exercises.
Four of us took up cultivation at that time. We watched the video and learned the exercises every night. None of us gave up, even though we felt cold, hot, started to cough, vomited, or had diarrhea and headaches.
My third eye, which is associated with enlightenment or spiritual insight, opened. When I meditated, I saw Buddhas, Bodhisattvas, water, and mountains.
Then I saw a Buddha with curly hair and his hands conjoined, surrounded by golden light. I realized sometime later that this was Master. To strengthen my will to cultivate, our compassionate Master showed me such images again and again.

Attending Master's 10 Lectures in Changchun

I was fortunate to have attended Master's lectures in Changchun from April 28 to May 8, 1994. About 3,000 people attended. Due to limited space, Master held both daytime and evening sessions for 10 days.
On the first day we took the tram to class, but it stopped due to a power failure. We had to get off and walk to the class.
One person, who was diagnosed with cervical nerve hyperplasia oppression, had seen doctors for over a month before the class, but she did not get any better. As soon as she heard about Master's seminar, she decided to attend. On her way to the class, she did not feel any pain, and all her symptoms disappeared.
We talked to Master during the break and at the end of the session. He was so kind and easygoing. I still see him as he looked then. He was serene with rosy cheeks and delicate skin. He looked like he was in his 30s.
Master agreed to have his photo taken with groups of practitioners on May 1. When Master came to our group, he looked at my father, who had been depressed and had fallen ill since my brother's death. When he saw that Master was busy, he kept quiet. Yet, he no longer felt ill and depressed after Master looked at him.
Master said:
“Some people cannot let go of their sons and daughters and claim how good they are, and then they pass away. One may speak of how good one’s mother is, but then she also dies. This person grieves so much that he almost wants to follow her for the rest of his life. Why don’t you think about it? Aren’t they here to torment you? They use this form to make you unable to lead a good life.” (Zhuan Falun)
When Master said the above, my father realized that Master also addressed him. He forgot all his anxieties. “It is amazing—Master looks after me,” he said. “I am no longer heartbroken about my son's death. Thank you, Master, for your boundless compassion!”
One of my relatives predicted in the 1980s that in the future, human beings could cultivate into Buddhas, Bodhisattvas, and Gods, and that the greatest Buddha would be born in northeastern China. He also said that our family would be among those who would step on the path of cultivation. This prediction has come true.
After I returned home, I said to Master in my heart, “Falun Dafa is rooted in my soul and has become part of my life.”
Master taught:
“Actually, you’ve already assumed the role of the main force; especially in this recent period you’ve definitely been the main force.” (“Explaining the Fa for Falun Dafa Assistants in Changchun”)
I understood that, as the first people who obtained the Fa, we had to tell the people in our local area about Falun Dafa.

Volunteering to Help People Learn Falun Dafa

Five months after I started to practice Falun Dafa, I had a dream. A voice asked me if I would do volunteer work, and I said yes without a second thought. I did not understand what it meant, but realized later that I was to help people learn Falun Dafa. So we established an exercise site, and I became the assistant. This was the volunteer work I had agreed to do.
The Changchun Assistant Center organized a training session for assistants from different cities and counties nationwide. The session was held in the conference hall at Jilin University.
Practitioners watched Master's lecture videotapes and did the exercises every day. Master gave every assistant center a set of his lecture tapes. We were told how to talk to people about Falun Dafa, how to teach the exercises, and that we had to do it at no cost to anyone.

Spreading the Fa by Word-of-Mouth

More and more people came to learn the exercises at the practice sites after 1996. Practitioners spread the word and passed on Falun Dafa materials to their friends and relatives. Falun Dafa spread quickly throughout China—without any advertising.
In my spare time I traveled to other cities to buy Falun Dafa books and materials for fellow practitioners. I followed Master's instruction and sold them at cost. I traveled to neighboring counties and helped practitioners establish an exercise site.
The Changchun Assistant Center got ready for the “Painting, Calligraphy, and Photography Exhibition to Commemorate the Fifth Anniversary of Master Spreading the Fa” in March 1997.
We delivered about 200 articles from our local area. The biggest article was a 1.8-meter-long plaque. We won two prizes, and 500 practitioners went to see the exhibition, which lasted 10 days and was seen by about 10,000 people.
When the Communist Party started persecuting Falun Dafa in 1999, the police andProcuratorate officers often asked me who reimbursed me for my travel expenses. “I paid my own expenses,” I said. “I didn't earn anything from the books or materials. I sold them at cost.” They could not understand it and asked me why I did that. I told them that I did it because I wanted people to become kind again.
The police left me alone after that 1999 discussion.

Everlasting Memories

As a veteran practitioner and an assistant, I was fortunate enough to have attended the Changchun Assistants Experience Sharing Conference.
Whenever I read the book “Teaching the Fa at the Assistants' Fa Conference in Changchun,” every scene at the conference appears before my eyes, and Master's voice resonates in my heart.
The conference was held in the Shangri-La International Hotel. I was among the first practitioners to step into the auditorium, and it was wonderful to see the beautiful flowers on stage. The atmosphere was solemn, serene, and warm. It was different from every other conference I had ever attended. The auditorium was packed, yet it was very quiet.
I said to a practitioner beside me that I suspected that Master would come. He did not think it was possible, since Master was in America at the time.
At 5 p.m. our compassionate Master appeared at the door. Thunderous applause erupted, and Master smiled as he entered the auditorium and shook hands on his way to the podium. Practitioners presented flowers, and when he stepped onto the stage, he greeted practitioners by holding up one palm. Master asked practitioners to sit down after a long applause.
Master knew that practitioners wanted to see him, so he sat on a high stool. We listened to Master's lecture with happy hearts. The following words touched me the most:
“You think that the things you do seem pretty simple and are unlike an everyday person’s supervisory job, which one gets paid for. You are doing things entirely out of your enthusiasm and your understanding of Dafa. Those things appear to be quite simple and seem to have nothing earth shattering about them. Yet I can tell you that the things that seem mundane on this ordinary human side might be truly dramatic in the realm of your cultivation—a realm that you can’t see. (“Teaching the Fa at the Assistants' Fa Conference in Changchun”)
A warm current ran through my body. How sacred it was to do this volunteer work! During the 10-minute break, practitioners surrounded Master and asked questions. Master answered each one patiently. The conference lasted over 5 hours.
We were told later by the organizer of the conference that Master had paid the fee for the auditorium.

Recalling Master Li's Fa-Lectures in Chenzhou, Hunan Province

(Minghui.org) Master Li Hongzhi gave a four-day lecture seminar in Chenzhou, Hunan Province, from July 15 to 19, 1994. Master lectured but did not teach the Falun Dafa exercises. Most of the students were locals from all levels of society.
The seminar was held just before the fourth lecture series in Guangzhou. Due to the tight schedule, Master Li worked hard to finish all the lectures in four days. Even though he was so busy, Master Li took care of the students and had the Beijing Falun Dafa Association send a batch of China Falun Gong books to the students in Chenzhou. He took group photos with the students and visited Suxian Hill with some of us to check out the environment in Chenzhou.

Eliminating Interference

The lecture series in Chenzhou met with some interference. The hosting organization did not do a good job of arranging things, especially the seating. Some people carried patients on stretchers to the auditorium.
From time to time we could hear drilling, which interfered with the lectures. At around 4 p.m. on Sunday, the wind suddenly started to blow with lighting and thunder outside the auditorium. Master Li was teaching, and the blustery weather was distracting. Many turned around to look outside. Master said, “Don't look outside. Listen to me.”
Suddenly all the lights went out, but came back on a moment later. Master Li told a student nearby that the lights would go out again. The lights did indeed go out again but came back on shortly afterward.
Some of us looked for Master to have supper with him in the evening. We saw him standing quietly in the yard outside the dining room with his eyes closed. One student called out to him, but Master didn't respond. Later Master Li joined us for dinner. He said he had just dealt with the interference from the afternoon lecture.
“When I descended to the world, they did not know who I was. Suxian is already a deity, but still has such strong jealousy. He turned into two dragons to interfere with my lecture. The deity making thunder did not know my background. Otherwise, he would not dare to do that to me,” said Master Li to a few of us who took a walk after supper. We began to understand the extent of the interference from the afternoon lecture.

Touring Suxian Hill

One day the lecture was scheduled for the evening. A student suggested to Master, “Suxian Hill, a well-known historic site, is nearby. Can we go there and take a tour?” Master Li agreed. Some of us accompanied Master to visit Suxian Hill.
Even as early as the Tang Dynasty, it was known as the “The 18th most fortunate place in the world.” There are three main attractions there. The first one is a deity-flying rock, from which the legendary Suxian became a deity and flew into the sky from the stone in broad daylight long ago. The second one is a temple on the mountain. The third one is a place near a cliff with a nice view of the valley. Locals call it “deer head turn.”
We had our photos taken with Master in front of the deity-flying rock. A student tried to take photos with his camera, but it did not work. He then used Master Li's camera to take photos, but it stopped working after he took two photos. He couldn't figure out what was wrong and tried to fix the camera. Master Li came over and took his camera back, saying, “Don't take any more photos. He is a deity, but still has such strong jealousy.” Master Li meant Suxian of Suxian Hill.
I saw Master Li point at the claw of a stone lion in front of the entrance when we entered the temple. There was a young monk sitting inside the temple. We saw a banner with the words “Falun Rotates Forever” above the Buddha statue. There was a board with the words “every pray answered” on a stage in front of the statue.
We came upon a meditation room when we began to explore the temple. There were quite a few monks sitting on floor reciting Buddhist scriptures.
Master Li asked us, “Do you know which monk is cultivating the best?” We carefully looked at those who focused on reciting and selected a senior one. Master Li said no. We then pointed at another one reciting the scriptures, but we were wrong again. We kept pointing at different monks but could not choose who was cultivating the best. When Master realized we could not identify the best one, he pointed at a monk who was looking around and blinking his eyes instead of reciting the scripture carefully and said, “That one is the best.” None of us understood why and left the temple.
A monk ran after us and asked to speak with Master. We noticed he was the monk that Master Li had said was the best. Master Li asked us not to come over. He talked with the monk alone for about 15 minutes.
We followed Master up the hill after visiting the temple. He stopped when we were almost at the top. He pointed to a small house on the hill across from the one where we were and asked, “Why is the building beside the house gone?” A local student said, “It was demolished.” Master Li said it was built in the Tang Dynasty. He also told us that he reincarnated three times in Chenzhou over the course of history.
The third attraction is a scenic outlook midway up the mountain. Master Li went ahead and looked at it briefly. He then turned back and asked us to leave soon, which we did. One practitioner recalled that there was a force pushing down on us as we passed by.
Master Li went to Guangzhou to give the fourth lecture series there after finishing the four-day session in Chenzhou.