Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

Xé Xác Rồng Xanh, Phanh Thây Mãnh Hổ, Diệt ác ôn Nam Hàn xâm lược

“XÉ XÁC RỒNG XANH, PHANH THÂY MÃNH HỔ” TRẢ THÙ CHO ĐỒNG BÀO QUẢNG NGÃI
(Nguồn bài và ảnh:
+ Cuốn “Chỉ một con đường” của Trung tướng Nguyễn Huy Chương, bản tóm tắt ở đây: http://www.vnmilitaryhistory.net/index.php…
+ Giáo trình huấn luyện đặc công và các Diễn đàn quân sự.)
Sau 2 tháng xây dựng cứ điểm phòng ngự và tung quân càn quét, bọn lữ đoàn Rồng Xanh (Nam Triều Tiên) liên tục tàn sát đồng bào ta ở Bình Sơn, Sơn Tịnh, xúc tát dân ở 3 huyện Đức Phổ, Ba Tơ, Nghĩa Hành vào khu tập trung, nối lại giao thông trên quốc lộ 1 từ thị xã Quảng Ngãi đi Thạch Trụ, xây dựng đường Vinh Hiển lên cao điểm 128 Đức Phổ; đường Tân Khánh đi Mộ Đức; đường Động Bằng đi Đá Dựng - Bình Sơn. Quân của lữ đoàn Rồng xanh (Nam Triều Tiên) mở đợt thảm sát nhân dân Quảng Ngãi. Ở Bình Thanh chúng giết 30 gia đình, ở Bình Đông chúng giết hàng chục gia đình, ở các xã Tịnh Minh, Tịnh Hiệp, Tịnh Sơn (Sơn Tịnh), Khánh Giang), Nghĩa Hành chúng đã giết hàng trăm đồng bào ta.
Trong 2 ngày 5 và 6 tháng 8 năm 1966, chúng cho pháo binh từ Bình Liên bắn cấp tập vào xã Bình Hòa, khi pháo ngưng bắn, hàng loạt máy bay trực thăng CH47chở bọn lính Nam Triều Tiên ồ ạt đổ quân chiếm các ngọn đồi quanh xã rồi chia nhiều mũi tấn công vào các thôn Nam Yên, An Phước, Lạc Son. Chúng đốt nhà giết trâu bò, hãm hiếp phụ nữ. Người nào chống đối chúng đâm lưỡi lê vào bụng moi gan, cắt đầu, ném xác vào lửa đỏ. Chúng lùa hết dân ra đồng, rồi dùng súng đại liên bắn xối xả vào bà con, tàn sát một lúc 400 người vô tội, gồm đàn bà, người già và trẻ con. Lửa cháy ngút trời, xác người phơi đầy đường đầy ngõ. Một quang cảnh tàn khốc do bọn lính Nam Triều Tiên gây ra bao tang tóc lên xã Bình Hòa. Tội ác của chúng thật trời không dung đất không tha. Vụ thảm sát dã man nay đã làm đồng bào cả nước xúc động cao độ.
Trong bức thư huyết lệ của Hội phụ nữ Bình Hòa gửi lực lượng vũ trang Quảng Ngãi, các chị đã viết: “Chúng tôi những người phụ nữ chân yếu tay mềm, khẩn thiết kêu gọi Quân giải phóng Quảng Ngãi hãy nổ súng vào đầu bọn lính đánh thuê Nam Triều Tiên để trả thù cho đồng bào ruột thịt của chúng ta bị chúng sát hại”.
Có nhà thơ đã thốt lên:
“Khăn tang điểm trắng trời chiều
Bao nhiêu đồi núi bấy nhiêu căm hờn”
Trong lời hiệu triệu gởi các lực lượng vũ trang giải phóng, Ban chấp hành tỉnh Đảng bộ Quảng Ngãi đã viết: “Các đồng chí trong lực lượng vũ trang và bán vũ trang cách mạng hãy trút hết căm hờn lên lưỡi lê đầu súng, tới tấp tấn công quân địch, tiêu diệt nhiều giặc Mĩ và bọn lính đánh thuê Nam Triều Tiên để trả thù cho đồng bào Bình Hòa, Sơn Tịnh, Nghĩa Hành, Đức Phổ (Quảng Ngãi) Thủ Bồ, La Thọ (Quảng Nam) và những nơi khác trên toàn miền Nam đã bị bọn chúng sát hại”.
Theo lời hiệu triệu của Đảng bộ và bức thư Hội phu nữ Bình Hòa, các lực lượng vũ trang giải phóng Quảng Ngãi đã thét vang lời thề: “Nợ máu, ta bắt chúng phải trả bằng máu, hãy xé xác Rồng Xanh, phanh thây Mãnh Hổ”. Lời thề ấy đã được các lực lượng vũ trang và nhân dân Quảng Ngãi khắc cốt ghi xương. Những buổi lễ khai tử “Rồng Xanh”, “Mãnh Hổ” nổ ra liên tục, khí thế như nước sôi lửa bỏng.
Bộ đội ta đã vào trận với vành khăn tang trắng quấn trên đầu để tưởng nhớ những đồng bào bị giặc sát hại. Các hoạt động "Khai tử Rồng Xanh " liên tục diễn ra.
Ngày 29/01/1967, tiểu đoàn 48 quân giải phóng Quảng Ngãi diệt 1 đại đội lính đánh thuê Nam Triều Tiên tại Phổ Tinh, Bình Phước diệt 120 tên, thu 2 súng cối 60mm, 2 đại liên, 5 trung liên. Đến ngày 01/02/1967, tiếp tục diệt 200 tên lính đánh thuê Nam Triều Tiên đi càn quét ở Tịnh Kì và Đồng Xuân thu 40 súng.
Ngày 15/02/1967, bộ đội chủ lực Quân khu 5 tập kích tiêu diệt bọn lính đánh thuê Nam Triều Tiên, đóng tại đồi tranh Quang Thạnh, diệt 420 tên. Đây là trận đánh mạnh, đánh trúng đầu bọn đánh thuê Nam Triều Tiên, tiêu diệt bọn chúng nhiều nhất trên chiến trường Quảng Ngãi. Cùng thời gian này tiểu đoàn 48 diệt tiếp 1 đại đội Nam Triều Tiên tại Mã Tổ.
Diễn biến trận đánh Quang Thạnh:
Tư lệnh miền đã cân nhắc rất kỹ các kế hoạch tấn công vào cứ điểm đồi tranh Quang Thạnh. Mục tiêu của ta đề ra là phối hợp các tiểu đoàn chiến đấu vận động bí mật tiếp cận mục tiêu theo hình thức đặc công. Đến nơi tạo 4 cửa mở ở bốn góc bằng cách gài bộc phá để phá đồng loạt các hàng rào dây kẽm gai sau đó đồng loạt xung phong tiến vào tiêu diệt quân địch trong cứ điểm bằng AK, lựu đạn và súng phun lửa kết hợp với DKZ và B-40 ở bên ngoài . Yếu tố bất ngờ đóng vai trò chủ đạo và trận đánh phải sẽ diễn ra vào khoảng 10 giờ tối và phải kết thúc trước càng nhanh càng tốt trước khi trời sáng để đề phòng quân địch ở các căn cứ khác kéo đến tiếp viện và hạn chế hoả lực của phi pháo bắn tiếp cứu.
Trận đánh bắt đầu đúng như kế hoạch, ta dùng 4 mũi tấn công bí mật tiếp cận từ các hướng, giữa các mũi tấn công luôn luôn đảm bảo liên lạc thông suốt với nhau và với ban chỉ huy trận đánh. Tuy nhiên do rải lộ tiêu không tốt mà một mũi tấn công bị lạc đường mất liên lạc và không đến vị trí tập kết được. Mặc dù chỉ còn ba mũi nhưng ta vẫn quyết định tấn công cứ điểm. Ta đã thành công trong việc bịt mắt bọn đi tuần và bọn gác bên ngoài. 3 mũi bí mật tiếp cận các cửa mở và đã đặt bộc phá xong, chỉ huy trận đánh ra lệnh đồng loạt phát hoả để mở các cửa.
Sau những tiếng nổ của bộc phá và DKZ, B-40 cùng lựu đạn. Quân ta nhất loạt xung phong đột phá qua các cửa mở dùng AK bắn xối xả vào các giao thông hào, các ụ phòng ngự có đặt trung liên, và các khu dã chiến cho lính ngủ nửa chìm nửa nổi. Bọn địch bị hoàn toàn bất ngờ , vòng ngoài nhanh chóng bị hoả lực của ta tiêu diệt. Số còn lại lùi vào bên trong vừa phản kích dữ dội vừa tìm cách tập trung lực lượng dựa vào các lô cốt phòng ngự. Nắm được ý đồ của địch, ta vừa tăng cường sức tiến công vừa bao vây chia cắt địch theo từng khu vực để tiêu diệt và gọi hàng.
Mặc dù sức tấn công của ta mạnh ở 3 mũi nhưng do thiếu một mũi tấn công thứ tư cho nên việc chia cắt cô lập địch thành các khu nhỏ để bao vây tiêu diệt triệt để trở nên khó khăn. Do bản chất lỳ lợm và ngoan cố, tụi Đại Hàn dựa vào các lô-cốt hầm ngầm điên cuồng chống cự bằng trung liên, nhất quyết không tên nào đầu hàng. Ta dùng súng phun lửa và lựu đạn tiêu diệt các ụ phòng ngự ngoan cố này.
Đến gần sáng, ta làm chủ phần lớn cứ điểm, căn cứ ngổn ngang xác địch. Do sơ hở mất cảnh giác, ta để một đại đội thuộc sư đoàn bộ binh Mãnh hổ từ bên ngoài đánh vào tiếp cứu cho bọn bên trong và chúng co cụm lại vào 2 lô-cốt kiên cố nhất ở trên cao và dùng hoả lực chống cự quyết liệt.
Lúc này phi pháo ở bên ngoài bắn vào dữ dội hơn .Do bên trong căn cứ lúc này chủ yếu là quân ta cho nên chỉ huy trận đánh ra lệnh giải quyết số thương binh tử sĩ và rút lui dần vì nếu kéo dài đến sáng sẽ không có lợi.
4 giờ sáng quân ta rút lui an toàn ra khỏi căn cứ đồi tranh Quang Thạnh.
Mặc dù không tiêu diệt được 100% quân số địch, không bắt được tù binh nhưng số mà ta tiêu diệt và loại khỏi vòng chiến đấu đủ để xoá sổ tiểu đoàn lính thuỷ đánh bộ của Lữ đoàn Rồng Xanh đóng tại căn cứ này. Trận này ta tiêu diệt tại chỗ 420 tên Đại Hàn ( chúng có khoảng 500 tên trong căn cứ).
Đây là một trận đánh lớn, có ý nghĩa cực kỳ quan trọng, đánh qụy Lữ đoàn thuỷ quân lục chiến Rồng Xanh, giáng một đòn chí tử vào đội quân đánh thuê tàn ác, củng cố tinh thần cho bộ đội khu Năm về khả năng đánh địch trong cứ điểm phòng ngự kiên cố. Âm vang của trận đánh lớn đến nỗi làm lính Hàn Quốc sống sót mất hết tinh thần.
Sau những đòn trừng trị của quân giải phóng Quảng Ngãi, bọn lính đánh thuê Nam Triều Tiên hoang mang, dao động, lo sợ, rối loạn tinh thần. Tại Bình Định, một toán 7 tên lính Nam Triều Tiên dùng lựu đạn tự sát tập thể, một số tự bắn vào chân để phản đối lệnh đi càn của chỉ huy và một số bỏ mũ, bỏ lon mang súng vào khu vực Thế Long, Thế Lợi tìm du kích xin đầu hàng. Một số thông qua dân nhắn bộ đội giải phóng đừng bắn chúng, đổi lại chúng sẽ chỉ đi càn lấy lệ.
Sau chiến thắng này bà con ta hả lòng hả dạ và yên tâm bám đất ủng hộ du kích kiên quyết không vào các ấp chiến lược do địch cưỡng chế."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét