Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
Chị gái tôi sống ở vùng nông thôn xa thành phố. Lớn lên trong một gia đình nghèo khó, chị không học hành và gần như bị mù chữ. Do trải qua một cuộc sống khó khăn ngay từ khi còn nhỏ nên sức khỏe của chị rất kém. Từ mười tuổi chị đã bị bệnh hen suyễn nặng và rất đau đớn. Không có phương pháp điều trị y tế nào có thể cải thiện tình trạng sức khỏe của chị. Bệnh tình của chị càng trở nên tồi tệ hơn bởi trong những năm qua, chị mắc thêm nhiều bệnh như sưng tuyến giáp, viêm túi mật, và sỏi thận. Chị phải uống thuốc liên tục, đặc biệt là để giảm thiểu hen suyễn. Chi phí điều trị y tế gần như làm chị phá sản mà bệnh tình vẫn không có cải biến.
Sự đau khổ kết thúc khi chị bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 11 năm 2007. Sức khỏe được cải thiện, chị cảm giác như trở thành một con người mới. Chị bỏ uống thuốc vào năm 2008. Mặc dù đã 69 tuổi, chị vẫn có thể làm việc đồng áng. Chị chỉ giữ những gì cần thiết sau vụ thu hoạch và tặng phần còn lại cho bạn bè và người thân của mình Tất cả hàng xóm và người thân đều ngưỡng mộ chị.
Phật độ người hữu duyên
Tôi là con út trong gia đình. Tôi được học hành đến nơi đến chốn và với một công việc tốt, ổn định. Năm 1998, tôi biết đến Pháp Luân Công. Cảm thấy nó vô cùng quý giá, tôi đã giới thiệu cho anh chị em của tôi. Thành thử, những ai có biết đọc, đều đã đọc các tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Công và sách. Mặc dù không tu luyện nhưng sau khi minh bạch chân tướng, họ đã nguyện ý tam thoái (thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc, Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong).
Chỉ có một người chị mù chữ của tôi muốn học Pháp Luân Công nhưng đã bị cản trở vì không biết đọc. Chị tôi bình thường là người thành thực, tính tình ngay thẳng, không tham lam lừa gạt người khác, nói chung là có tâm lương thiện. Tôi tin rằng nếu chị tôi thực sự muốn học, thì nhất định sẽ học được. Đúng như Sư phụ giảng:
“Do vậy một cá nhân hễ muốn tu luyện, thì được [xác] nhận là Phật tính đã xuất hiện… Có thể mọi người đã từng nghe câu này trong Phật giáo: ‘Phật tính nhất xuất, chấn động thập phương thế giới’. Ai mà nhìn thấy, [thì] đều [muốn] giúp người kia, giúp một cách vô điều kiện.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi hoàn toàn tin tưởng vào uy lực của Đại Pháp vũ trụ và sự từ bi vô lượng của Sư phụ.
Tôi thường đến thăm chị gái để đọc các tài liệu Pháp Luân Công cho chị. Chị lắng nghe chăm chú, càng ngày càng quan tâm hơn và tin rằng những gì Sư phụ dạy sẽ thay đổi tất cả người xấu thành người tốt nếu họ học Pháp Luân Công. Khi tôi không có ở đó, chị nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ cả lúc ở nhà cũng như lúc làm việc trên đồng. Chị đã học được các bài công pháp qua băng video, học cách ngồi song bàn vô cùng khắc khổ, từ 10 phút đến 10 phút, cuối cùng có thể ngồi được. Theo yêu cầu của chị, tôi in riêng các câu khẩu quyết để chị đọc từng câu một cho dễ nhớ và chị nhẩm đọc nó ngay cả khi đang nấu ăn hay làm đồng.
Do bị thất học nên chị tôi không thể đọc hay tự mình sử dụng Internet. Tuy nhiên, chị chăm chú lắng nghe các bài giảng Pháp và luyện các bài công pháp, kiên định tín tâm tu luyện. Chị thức dậy lúc 03 giờ sáng và luyện công trong một giờ. Sau đó, chị ra đồng làm việc. Vào buổi chiều chị luyện công thêm một giờ nữa. Ngoài việc nhẩm theo các câu khẩu quyết của Sư phụ nói trong các bài công pháp, chị cũng thường xuyên phát chính niệm.
Sư phụ từ bi điểm hóa
Chồng của chị gái tôi qua đời khi chị 36 tuổi. Chị tôi một mình nuôi bốn đứa con. Con gái chị đã kết hôn ở một thành phố xa và những đứa còn lại sống trong các thành phố khác nhau. Chị đã 70 tuổi và sống một mình.
Hồi đầu mới tu luyện, các triệu chứng của bệnh trước đây của chị tái phát trở lại. Chị đã quay lại sử dụng các phương cách của người thường và quay trở về dùng thuốc. Khi đổ nước nóng vào cốc để uống thuốc, nắp nồi sắc thuốc có chứa nước nóng rơi xuống đất và vỡ tan. Chị ngay lập tức nhận ra đây có thể là một điểm hóa từ Sư phụ rằng chị không cần phải dùng thuốc. Sau đó chị xem video các bài công pháp của Sư phụ, và luyện công. Sau một đêm ngon giấc, chị đã hồi phục vào sáng hôm sau.
Sau đó các triệu chứng bệnh xuất hiện lần thứ hai và chị lại quyết định uống thuốc một lần nữa, nhưng chén thuốc đã rơi xuống đất và bị vỡ. Chị ngộ ra rằng đây là phản ứng tiêu nghiệp, không phải bệnh. Chị đã không uống thuốc và khỏe lại vào ngày hôm sau. Điều này xảy ra nhiều lần và chị nói với các con của chị: “Các con không còn cần phải lo lắng cho mẹ, mẹ có thể sống một mình. Các con chỉ cần làm tốt công việc của mình và đừng lo lắng gì cả.” Chị biết mình sẽ ổn vì có Sư phụ bảo hộ.
Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi đặt một bức ảnh Pháp tượng Sư phụ trong nhà chị và nói: “Chị đã tu luyện tốt và kính trọng Sư phụ, Sư phụ sẽ bảo hộ chị.” Kể từ đó, trước khi luyện các bài công pháp chị trân trọng pha trà và dâng trà lên trước ảnh Sư phụ.
Một ngày nọ tôi nhìn thấy một vòng tròn màu hồng kích thước của một đồng xu 5 tệ trong ảnh. Thời gian trôi qua vòng tròn đã trở nên rõ ràng hơn. Sau một thời gian, một vòng tròn nhấp nháy cùng kích thước cũng xuất hiện phía trên của bức ảnh. Con cháu của chị khi về nhà đều nhìn thấy điều này, đều rất ủng hộ chị học Pháp luyện công, và chúng cũng toàn bộ tam thoái.
Tôi nói với chị ấy: “Sư phụ đã nhìn thấy Phật tính của chị, đã dùng một phương thức điểm hóa cho chị, vì Sư phụ biết rằng chị không biết đọc.” Từ đó, chị tôi càng kiên định học Pháp luyện công hơn.
Cách chứng thực Pháp đặc biệt của chị tôi
Chị tôi chứng thực Pháp theo cách riêng của mình. Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, chị nhìn tiều tụy và hốc hác, và người ngồi bên cạnh có thể nghe thấy tiếng thở khò khè của chị do bệnh suyễn.
Sau khi tu luyện Pháp Luân Công chị nhìn sắc diện hồng hào khỏe mạnh. Con gái của tôi, do không gặp chị trong hai năm đã hầu như không thể nhận ra chị. Nó ngưỡng mộ chị và nói: “Dì thay đổi khác quá, thật tốt quá!” Thân bằng hảo hữu cũng đều hỏi chị ấy sao mà thân thể cải biến tốt thế, có dùng linh đan bí dược nào hay không. Chị đã không sợ hãi bị bức hại mà khẳng định rằng tất cả là nhờ chị tu luyện Pháp Luân Công.
Vô tình chị đã trở thành một minh chứng sống về sức mạnh của Đại Pháp và nhờ chị mà nhiều người đã minh bạch chân tướng. Một số yêu cầu chị tặng bùa hộ mệnh Pháp Luân Công. Sau đó, chị đề nghị tôi đưa thêm cho chị ấy bùa hộ mệnh Pháp Luân Công với dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”
Con dâu cả của chị thường nói với những người khác rằng mẹ chồng mình là một học viên Pháp Luân Công mà không có chút sợ hãi nào. Nhiều người đã đến tìm chị để biết được chân tướng. Khi những người thân bạn bè của chị muốn đọc sách Chuyển Pháp Luân, chị sẽ hỏi nhờ tôi lấy sách cho họ.
Do sức khỏe chị không tốt, tôi đã mua bảo hiểm y tế cho chị nhiều năm trước đây. Sau khi phục hồi sức khỏe tốt, chị ấy nhờ tôi hủy bảo hiểm. Nhân viên bán hàng bảo hiểm đã miễn cưỡng hủy bỏ các kế hoạch bảo hiểm bởi vì họ không thể hiểu rằng chị gái của tôi đã hoàn toàn khỏe mạnh và không cần bảo hiểm. Tôi mời nhân viên bảo hiểm đi uống trà để kết hợp giảng chân tướng. Thật không may, cô ấy đã không đến. Tôi cảm thấy hối hận khi đã không giảng rõ chân tướng cho cô vì tâm sợ hãi của mình.
Mặc dù không biết đọc, chị gái tôi có thể cảm nhận được sự nghiêm túc của việc tu luyện Đại Pháp nhờ lắng nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Vì vậy, chị thường nói với tôi: “Người có tham tâm tu luyện Pháp Luân Công không được, tu được đều phải là người tốt.” Chị ấy thường nói mình là người hạnh phúc nhất. Chị ấy rất lạc quan bước đi trên con đường trở thành Thần trong thời kỳ Chính Pháp.
Tôi đã viết câu chuyện của chị tôi tu luyện Pháp Luân Công với hy vọng rằng những người có duyên sẽ không bỏ lỡ cơ duyên vạn cổ này, đồng thời nhìn thấu lời vu khống và dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc về Pháp Luân Công.
Con muốn nhân cơ hội này gửi lời cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!

Đăng ngày 24-12-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.